Edit: Dĩm
Sau khi cùng nhau gọi ra đạo hào Thanh Hư Tử, mọi người ăn ý giữ im lặng.
Người đàn ông trung niên nho nhã nhìn Phong Nguyên, chần chờ nói: "Phong tiền bối, đây......"
Phong Nguyên cau mày lắc đầu, hơi trầm ngâm: "Chuyện này tạm thời dừng ở đây, để ta xử lý. Mặc dù trận pháp cao ốc đã bị phá, nhưng vẫn có ảnh hưởng còn sót lại, giải quyết vấn đề này trước, bảo đảm hộ gia đình an toàn."
Người đàn ông nho nhã gật đầu, thức thời không nói đến đề tài Thanh Hư này nữa.
Tại chung cư. Sau khi chân chạm đất, Dụ Trăn lập tức vọt vào phòng tắm dùng nước nóng tắm sạch lần nữa, sau đó vùi đầu nhét mình vào trong chăn.
Ân Viêm đứng ở mép giường nhìn mái tóc ướt đẫm của cậu, hắn cúi người vươn tay đặt đầu cậu, giúp cậu hong khô tóc. Hắn hỏi: "Muốn uống một ly sữa nóng rồi ngủ tiếp hay không?"
Dụ Trăn lắc đầu, xoay người nhìn hắn cười cười: "Tôi không có việc gì, mau ngủ đi, đã khuya lắm rồi."
Nói xong bản thân nhắm hai mắt lại, làm ra dáng vẻ buồn ngủ.
Ân Viêm cảm ứng được cảm xúc ghét bỏ và bất lực truyền đến từ nội tâm cậu, nhìn sắc mặt rõ ràng không ổn lại phải cố làm như không có việc gì của cậu. Hắn rũ mắt, xốc chăn nằm xuống giường, sau đó vươn cánh tay ôm cậu vào trong ngực, vuốt nhẹ sống lưng cậu.
"Tôi thật sự không......" Dụ Trăn giãy giụa, lui người về sau.
"Cậu là tàn hồn, hồn thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-than-duong-hon/2107833/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.