Người tới là Nghiêm Phóng với anh trai của hắn Nghiêm Sưởng.
Tối hôm qua Nghiêm Phóng bị gọi về chỉnh đốn theo gia pháp, đến hôm nay Nghiêm Sưởng cũng tự mình dẫn người tới cửa để xin lỗi.
Úc Sương mở cửa ra, thấy Nghiêm Phóng cùng với một người đàn ông có hơi giống hắn, trong lòng cũng xuất hiện vài phán đoán mơ hồ, nghiêng người tránh ra nói: "Mời vào."
Ba người đi vào phòng khách, Chu Mộ Dư cũng từ từ đi từ phòng bếp ra. Thấy Nghiêm Sưởng, trên mặt gã không có gì kinh ngạc, thản nhiên cười hỏi: "Ngọn gió nào thổi cục trưởng Nghiêm tới đây vậy?"
"Còn không phải chuyện tốt do tên nhóc thối này gây ra sao. Dạo này anh bận rộn, hôm qua mới nghe được chuyện này, nếu không anh đã sớm bắt nó về cho chú rồi." Trên mặt Nghiêm Sưởng hiện lên sự tức giận nửa giả nửa thật, thấy sắc mặt nhợt nhạt của Chu Mộ Dư lại đổi sang giọng điệu thân thiết: "Chú sao vậy, Mộ Dư, cơ thể không thoải mái sao?"
Chu Mộ Dư rời giường không thay quần áo, vẫn còn mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình, ra hiệu mời Nghiêm Sưởng ngồi, lại nói: "Không sao, cảm chút thôi. Chỉ là vốn dĩ hôm nay muốn đưa Sương Sương tới cảm ơn bác Nghiêm, nhưng giờ như vậy chắc phải mấy ngày nữa."
"Đừng nói như vậy, hôm nay anh tới cũng là theo lệnh của ông cụ nhà. Nghiêm Phóng làm loạn, hại vợ chồng chú phải xa nhau lâu như vậy, trong lòng ông cụ cũng rất băn khoăn, nếu không phải anh khuyên ngăn, ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-san-cua-han/2647683/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.