Bà Thanh chép miệng :”Ôi dào, bà đừng có nói vậy. Con dâu nhà bà vừa xinh đẹp lại giỏi giang, cả cái khu này ai cũng mong có đứa con dâu như nhà bà đấy.”
Bà Phương cười gượng :”Ngoan hiền cái nỗi gì đâu, có mỗi cái việc sinh con cũng làm không được bà ạ.”
“Bà cứ nói thế, bọn trẻ bây giờ nó phải ổn định công việc rồi mới tính tới chuyện sinh con, cứ từ từ bà ạ.”
“Từ từ cái gì nữa, tôi đang sốt xình xịch lên đây này, một năm rồi chứ ít gì mà chưa thấy bầu với bí đâu. Có khi lại tịt rồi cũng nên.”
“Ôi dào, bà cứ khéo lo. Như con dâu nhà chị Nghĩa kia kìa, sinh hai đứa rồi mà vẫn ở nhà một mình chồng lo kinh tế. Các bà cứ nghĩ mà xem, giữa cái thành phố này mà một người đi làm thì lo sao nổi cho cả một nhà.”
Mấy bà hàng xóm cứ vậy mà nói chuyện xôn xao, bà Phương nghe mấy người đó khen Lan thì chỉ cười gượng không nói gì.
5 giờ 30 Tuấn có mặt tại nhà, thấy trong bếp chỉ có mình Lan đang lúi húi nấu nướng thì có vẻ ngạc nhiên :”Mẹ đâu rồi em?”
Lan thở dài :”Mẹ ra ngoài từ chiều, có lẽ đang ngồi ở chỗ nhà bác Thanh anh ạ.”
Tuấn gật đầu :”Ừ, mẹ ở quê quen rồi, lên thành phố ngột ngạt chắc tìm người bầu bạn cho vui.”
Lan không nói gì, cô cứ cảm thấy mẹ chồng mình dạo này thay đổi rồi cho nên mới khắt khe với cô như vậy. Biết là bà mong cháu nhưng mà cũng không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-bong-toi/2475853/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.