Lan đi chợ rồi nấu 3 bát bún ốc xong xuôi thì liền đánh thức chồng dậy rồi mời mẹ chồng vào bàn ăn sáng.
Bà Phương lên chơi với vợ chồng con trai 1 tuần thì ở quê ông Hóa bị ngã gãy chân nên phải về gấp. Vợ chồng Lan bận rộn nên gửi bà chục triệu rồi xin phép về thăm ông sau.
Khi cô cùng chồng thu xếp được công việc trở về nhà thì ông Hóa đã bắt đầu trở nặng. Hóa ra bà Phương không đồng ý cho chồng mổ đóng đinh mà xin về nhà bó thuốc nam nên bây giờ xương vẫn chưa lành còn làm chân chồng bị hoại tử.
Tuấn nhìn tình trạng của bố liền nhìn mẹ mình có chút không vui :”Sao mẹ lại tự ý cho bố về bó thuốc nam mà không bàn với con vậy? Tiền hôm trước con đưa cho mẹ để đóng viện phí cơ mà?”
Bà Phương có chút bối rối :”Cái này… mẹ… mẹ nghe cô Thắm nói bó thuốc nam tốt hơn… cho nên…”
Tuấn nghe xong câu này liền bực bội gắt lên :”Mẹ thì nữa. Thời đại nào rồi còn bó thuốc nam. Bây giờ y học phát triển rồi, hơn nữa mổ được là tốt nhất. Bây giờ thì hay rồi, mẹ thấy chân của bố chưa, có đưa đi bệnh viện lúc này cũng không biết còn cứu được nữa không?”
Bà Phương á khẩu :”Mẹ… mẹ…”
Lan đứng đó cũng không lên tiếng, hơn ai hết cô biết mình là phận dâu con nên không dám can thiệp quá sâu vào chuyên nhà chồng. Nhất là những chuyện này cô lại càng hạn chế tham gia.
Ông Hóa, nằm đó cũng thều thào :”Bà đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-bong-toi/2475851/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.