Bà Phương tiếp tục đánh bài nhưng càng đánh càng thua. Những người bên cạnh đã bắt đầu xì xào bàn tán.
Bà Loan đứng bên cạnh có vẻ đắc ý ra mặt :”Thế nào? Bà đã thua 9 ván rồi, còn muốn chơi thêm ván nữa không?”
Bà Phương bực bội quăng mấy lá bài trong tay xuống rồi đứng lên :”Không chơi nữa, của bà tất đấy. Bực cả mình.”
“Ơ kìa, thua thì lại nói cái giọng cáu bẩn với tôi đấy à?”
Bà Phương cũng chẳng vừa :”Tôi nói cái giọng ấy thì sao hả? Bà ý kiến gì à? Người ta chưa chơi xong cứ giục đứng dậy lại còn cứ nói “bà thua rồi” làm xui xẻo quá.”
Bà Loan nghe mấy câu đó lập tức lao tới trừng mắt :”Bà nói cái gì?”
Thấy tình hình có vẻ không ổn, đám người bà Thanh bắt đầu gàn hai người bọn họ.
Bà Thanh chép miệng :”Các bà hay thật đấy. Đánh bài vui vẻ là chính sao lại thành ra như vậy. Bà Phương, bà tạm thời về nhà trước đi, dù sao hôm nay bà không may mắn hôm, khác lại sang chơi như vậy có được không.”
“Hừ, tôi về là được chứ gì?”
Nói rồi bà Phương bực bội dậm chân mà về nhà ngay sau đó. Vừa mở cửa ra, thấy nhà cửa vắng lặng không bóng người, bếp núc cũng lạnh tanh làm bà ta càng thêm bực mình. Nhìn đồng hồ trên tường đã là hơn 10 giờ trưa, bà Phương mở tủ lạnh ra thấy tất cả đều trống trơn, ngay cả mâm cơm từ hôm qua cũng vẫn chưa dọn. Ngọn lửa bực bội trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-bong-toi/2475821/chuong-19.html