Tuấn vò đầu bứt tai, anh thật sự đang rất bối rối cùng hoảng loạn. Những chuyện xảy ra ngày hôm qua thật lòng anh không có chút kí ức gì. Bây giờ sự đã rồi, anh cũng không biết phải làm sao?
Bà Phương thấp thỏm cả đêm qua, không biết kế hoạch lần này có thuận lợi hay không. Bây giờ nghe thấy bên phòng con trai có tiếng động liền lập tức chạy qua.
Hôm qua Bùi Thu Hằng cũng đã dặn bà ta kỹ lưỡng cho nên bà Phương cũng đã có sự chuẩn bị kỹ càng. Cánh cửa gỗ vừa đẩy ra bà ta đã thấy con trai mình ở trần ngồi trên giường, bên cạnh là Bùi Thu Hằng đang quấn chặt chăn mà gục đầu xuống thút thít. Trên sàn nhà quần áo vương vãi mỗi thứ một nơi nhìn rất ái muội.
“Chuyện… chuyện gì thế này?”
Tuấn nhìn mẹ mình lắp bắpi :”Bọn con…”
Bà Phương trong lòng tuy vui mừng nhưng bắt gặp ánh mắt đầy ẩn ý của Bùi Thu Hằng lại phải cố tình tỏ ra mình đang tức giận.
“Hai đứa, tại sao lại làm ra những chuyện này? Tuấn, con định giải quyết chuyện này sao đây?”
“Con… con cũng đang rất rối bời, con… con thật sự không biết phải làm gì bây giờ nữa…”
Bà Phương nhìn Bùi Thu Hằng 1 cái rồi vươn tay lấy gối đập thẳng vào con trai mình :”Mày còn dám nói hả? Bây giờ mày cũng đã trưởng thành rồi làm gì thì cũng phải chịu trách nhiệm với việc mình làm. Cái Hằng bây giờ nó phải làm sao đây?”
“Con…”
Tuấn thật sự không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-bong-toi/2475819/chuong-20.html