Điện thoại rất lâu không có hồi âm, Bảo Lan đóng cửa sổ lại đang định trở về giường ngủ trước thì âm báo tin nhắn mới lại vang lên.
Cô liếc nhìn qua thanh thông báo nhanh liền thấy tin nhắn của Hà Anh bạn mình. Người bạn này học cùng cấp 3 với cô, tuy là bạn nhiều năm nhưng vài tháng nay vốn không liên lạc. Bảo Lan do dự rồi cũng đưa tay mở tin nhắn đó ra xem. Tin nhắn được gửi qua Messenger kèm theo một tấm hình thời gian như là vừa chụp cách đây không lâu.
[Bảo Lan, kia có phải là chồng bà không? Vừa rồi tôi thấy anh ta ôm một người phụ nữ lạ lắm. Ban đầu tôi cứ tưởng bà nhưng nhìn kĩ lại hóa ra không phải.]
Bảo Lan nhìn đoạn tin nhắn của Hà Anh lại nhìn bức hình phía dưới mà mắt có chút nhòe đi. Bức hình kia rõ ràng là Tuấn, chồng cô. Bên phải anh có một cô gái, bức ảnh chụp vội theo góc nghiêng cho nên không nhìn rõ mặt cô gái kia là ai. Nhưng mà cô gái đó đang khoác tay chồng cô lại còn như đang ngước mắt cười với anh vô cùng tình tứ. Anh thậm chí còn cúi đầu cười lại với cô ta, trong đôi mắt kia là ánh nhìn dịu dàng tới kỳ lạ.
Bảo Lan cau mày chăm chú nhìn vào tấm hình kia không chớp mắt, dáng người của cô gái kia có chút quen thuộc. Người phụ nữ đó nhìn qua nhìn lại đều thấy hao hao Bùi Thu Hằng, nhưng vì không cô nhìn rõ mặt cho nên vẫn không cách nào nắm chắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-bong-toi/2475813/chuong-23.html