“Mình sẽ không lấy chồng nữa đâu. Một lần thực sự là quá đủ rồi.”
Bảo Lan im lặng hồi lâu rồi mới lên tiếng, cô thật sự không dám nghĩ tới chuyện sau này. Cuộc đời này đau một lần với cô đã là quá đủ, bây giờ cô chỉ muốn kiếm tìm một cuộc sống bình yên.
“Cậu đừng mạnh miệng như vậy cũng đừng sống một mình. Có lẽ lần này tổn thương đã làm cậu bắt đầu cẩn trọng nhưng cũng đừng như vậy mà bỏ rơi chính mình. Cuộc sống này quan trọng là phải sống thật hạnh phúc. Cậu không thể hạnh phúc nếu như không biết cách yêu thương chính mình. Cậu không thể cứ mãi để những tổn thương đó gặm nhấm cõi lòng mình như vậy. Đừng vì 1 lần bị phản bội mà mất hết niềm tin vào cuộc sống. Bảo Lan, không ai một mình mà ổn cả, cậu phải tin rằng thế giới rộng lớn này nhất định sẽ giúp cậu xóa lành những tổn thương.”
“Cảm ơn cậu nhiều, tớ nhất định sẽ sống thật hạnh phúc. Sẽ chẳng gì có thể làm tớ buồn lòng nữa đâu.”
Bảo Lan và Tú Anh trò chuyện thêm 1 lúc nữa thì những người bạn khác cũng đến. Bạn cũ lâu ngày không gặp cho nên bọn họ đã trò chuyện rất vui vẻ và còn rủ nhau đi ăn uống tới tận khuya.
Đêm dần đen, Bảo Lan trở về phòng trọ khi trời đã vào đêm. Mùa này gió đã khá lạnh, trên những con phố đã vắng người qua lại, chỉ còn lác đác vài người bươm chải ngược xuôi để mưu sinh giữa thủ đô ngày trở gió. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-bong-toi/2475798/chuong-28.html