Buổi hòa giải kết thúc khi không tìm được tiếng nói chung, tòa hẹn 1 tuần sau tiếp tục hòa giải. Nếu như buổi sau vẫn không có kết quả thì cả 2 mới chính thức ra tòa ly hôn. Lúc ra khỏi tòa án, nhân lúc Tuấn đi lấy xe, Bùi Thu Hằng đi tới chỗ cô đứng cất giọng khinh khỉnh.
“Oa, trời hôm nay lạnh gì đâu á. Tôi bây giờ ngồi trong xe hơi có điều hòa ấm áp, ở nhà cao cửa rộng. Chả như ai kia ra đi bàn tay trắng lại mang tiếng gái một đời chồng.”
Bảo Lan bị cô ta mỉa mai chỉ nhàn nhạt nhìn cô ta không đáp, cô không phải sợ cô ta mà chính là không thèm chấp. Thấy Lan không nói, Bùi Thu Hằng lại càng được đà lấn tới :”Phụ nữ ấy mà, ít nhất phải biết sinh con. Sắp tới chúng tôi sẽ tổ chức lễ cưới, nếu như cô rảnh có thể tới dự. Chỉ có điều khi gặp lại họ hàng cô đừng ngại là được.”
Bảo Lan cười khẽ :”Có gì mà tôi phải ngại chứ? Là anh Tuấn ngoại tình trước mà chứ tôi có làm gì đâu. Tôi nghĩ người ngại phải là cô mới đúng, vì cô là con gái nuôi của mẹ tôi mà. Em gái nuôi tòm tem với anh trai nuôi câu chuyện này chắc chắn sẽ được bàn tán nhiều lắm đấy.”
“Cô… Á!!!”
Bùi Thu Hằng tức giận giậm chân cô ta muốn lao tới nhưng chưa được mấy bước đã bị trẹo chân mà mất đà. Nhưng đúng lúc đó Bảo Lan lại cúi xuống nhặt tờ giấy của tòa cho nên Bùi Thu Hằng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-bong-toi/2475797/chuong-29.html