Sau một hồi trò chuyện, ông Phú đã cởi mở hơn. Chàng trai trước mặt này tuy còn trẻ tuổi nhưng lại tài giỏi và chín chắn, hơn nữa ông nhận thấy con người cậu ta thật sự đáng để tin tưởng.
Bà Hiền sau khi chuẩn bị xong cũng ra bên ngoài gian khách, một người phụ nữ đã đi qua hơn nửa đời người, vừa nhìn thoáng qua liền phát hiện ra cậu thanh niên kia hình như có ý với con gái mình. Tuy rằng Bảo Lan đã qua một đời chồng, nhưng thật lòng bà vẫn mong cô có được hạnh phúc.
Ông Phú sau khi nhận được ánh mắt của vợ mình liền nhìn Hoàng Quân khẽ nói :”Dù sao thì cậu cũng một mình ở Việt Nam, hay là cậu ở lại ăn tết với chúng tôi đi.”
Hoàng Quân gãi đầu cười ngại ngùng :”Vậy thì cháu không khách sáo nữa.”
Bảo Lan trố mắt, anh vậy mà không hề từ chối lấy một lời mà lại đồng ý luôn như vậy sao?
Thấy Bảo Lan mặt mày nhăn nhó thì Hoàng Quân che miệng cười, anh nói chuyện cùng bố và anh trai cô rất hợp. Nói chuyện hồi lâu, bất chợt Hoàng Quân làm bộ dạng nghiêm túc nhìn bố mẹ cô nói :”Cô, chú cháu nói điều này có lẽ sẽ hơi đường đột nhưng mà nhân dịp gặp cô chú lần này cháu xin mạn phép được nói ra. Nếu như có gì không phải cũng xin cô chú bỏ qua cho cháu.”
Ông Phú đưa tay nhấp chén trà rồi gật đầu :”Có gì cháu cứ nói ra đừng ngại. Cô chú cũng không phải là người câu nệ cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-qua-bong-toi/2475789/chuong-33.html