Lòng ta thót lại: "Tam thúc khuyên như thế nào?"
"Chẳng qua là kế hoãn binh, chỉ nói người họ Trương đó quá nghèo, sợ Ngũ muội theo hắn chịu uất ức. Nếu hắn có thể mang ra sính lễ t.ử tế, Đại bá con có lẽ sẽ thay đổi ý định."
"Tam thúc con hứa sẽ âm thầm đi tìm người họ Trương đó, bảo hắn gom góp tiền bạc, Ngũ muội muội con mới vui vẻ hơn một chút."
Nghe đến đây, ta cuối cùng cũng hiểu, trong khung cảnh ta dự đoán, vì sao Mạnh Tuyết lại tay cầm một chiếc bàn tính vàng.
Ta đột nhiên đứng dậy: "Ta phải đi gặp Ngũ muội."
27.
Mẫu thân níu chặt ta: "Đại bá con đã nói, không cho phép bất kỳ ai đi gặp Ngũ muội con, Tam thúc con cũng lén lút đi sau lưng ông ấy. Con là nữ nhi đã xuất giá, đừng nên xen vào chuyện trong nhà nữa."
"Mệnh lệnh của Đại bá, chẳng lẽ còn quan trọng hơn tính mạng của Ngũ muội muội sao?" Ta buột miệng nói ra, không hay biết đã nổi nóng với mẫu thân.
Thần Ban ba năm trước đã biến mất, giờ đây gặp phải chuyện Ngũ muội, Mạnh gia nhất định sẽ không tiếc công sức thúc đẩy muội ấy thức tỉnh. Lời nói của Tam thúc chính là một cái bẫy.
Ông ta sẽ mau chóng đi gặp Ngũ muội lần nữa. Không kịp nữa rồi.
Ta không bận tâm hốc mắt mẫu thân đỏ hoe, xoay người toan bước đi.
Người lại níu ta lại, trong ánh mắt có thêm sự bất chấp tất cả: "Đi theo ta!"
Đến ngoài phòng Ngũ muội, mẫu thân giúp ta gọi hai tùy tùng canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nu/4945985/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.