Trải qua ba năm.
Tinh hình của Ngưu Kình rất ảm đạm. Ba năm nay hắn được các trưởng lão trong môn trị liệu nhưng không khỏi. Mỗi lần chữa trị là tốn một viên Thiên Sương Ngưng Đan và nhiều đan dược quí giá khác. Nhưng mà hiệu quả chỉ kéo dài được ba ngày. Đến ngày thứ tư thì bệnh tái phát phá hủy tu vi và thành tựu đạt được trong ba ngày trước.
Cứ như vậy kéo dài khoảng một năm thì các trưởng lão đều chán nản bỏ cuộc.
Ngưu Kình đã ngốn một lượng lớn thần dược của Huyền Cơ môn mà không thể tu luyện được khiến cho nhiều người thất vọng. Một số người còn đâm ra trách móc và chán ghét hắn.
Trong ba năm này Ngưu Kình không thể tu luyện cho nên hắn được giao cho mấy việc lặt vặt thấp kém nhất.
Những việc như chặt củi, gánh nước, trồng rau, thậm chí lau nhà xí đều do hắn đảm nhiệm. Bất quá những việc môn phái giao cho hắn đều làm rất tốt. Hiệu quả làm việc của hắn phải bằng mười đệ tử khác cộng lại. Từ tờ mờ sáng cho đến tối mịt hắn đều làm việc quần quật như con trâu cho nên nhiều người gọi hắn bằng cái tên Thiết Ngưu. Ngưu Kình cũng không phiền hà gì.
Nhiều người lúc đầu ganh ghét hắn hay xỉa xói nhưng hắn cứ cười xòa cho qua. Có người lợi dụng sai vặt hắn nhưng hắn khôn khéo từ chối cũng không gây mất lòng ai. Lâu riết rồi người ta thấy hắn biết điều, làm việc chăm chỉ và hiền lành nên chẳng ai nặng nhẹ gì nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-tu-chan-da-the-gioi/3230815/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.