Hoàng cung, trong một ngôi đình giữa hồ, gió thổi hiu hiu, súng nước lung lay, gợn sóng lăn tăn.
Thái Đức ngồi nhấp chén trà, hỏi:
“Ngươi thấy thế nào?”
Diệp Hồng Vân ngồi đối diện, bất động như pho tượng.
“Thần thấy thế nào không quan trọng, quan trọng là bệ hạ thấy thế nào.”
“Ha ha…” Thái Đức cười, nàng vẫn luôn như vậy hiểu lòng người. Xiển Giáo Thấu Tâm Thuật thật lợi hại.
“Có nắm được hành tung của hắn.” Thái Đức hỏi.
“Lúc có lúc không.” Diệp Hồng Vân lạnh nhạt trả lời.
Thái Đức nhìn trời, ánh mắt sắc bén:
“Con sói này không ngờ mọc nanh nhanh như vậy.”
“Kim linh căn cấp bốn quả nhiên lợi hại.” Diệp Hồng Vân đồng tình. “Nhưng như vậy không phải càng tốt hay sao? vừa đúng lúc chúng ta cần.”
Thái Đức trên mặt thoát chút lo lắng.
“Linh khí bạo phát, Vạn Trùng quốc chủ, kim linh căn cấp bốn tu luyện tới Trúc Cơ trung kỳ đúng yêu cầu, ta thọ nguyên sắp hết… Ngươi không thấy mọi chuyện quá trùng hợp sao?”
Diệp Hồng Vân suy tư, cảm thấy đúng là có chút khả nghi.
“Bệ hạ cho rằng có âm mưu?”
Thái Đức khẽ lắc đầu.
“Ta cũng không biết nữa. Ta chỉ biết nhất định phải gọi hắn về bằng bất cứ giá nào. Mấu chốt kế hoạch đều nằm tại hắn. Ta có thể sống tiếp hay không đều phải nhìn hắn rồi.”
…
Thanh Long Tự.
“Đại sư!” ba người mặc áo choàng đen che kín mặt chào.
“A Di Đà Phật.” Khổ Bi đáp lại.
“Đại sư, các vị cao tăng đến đâu rồi?” một người hỏi.
“Sẵn sàng bất cứ lúc nào.” Khổ Bi trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000993/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.