Khổ Bi nhận thua, lão không ngờ được vì chiến thắng, Thái Đức và Diệp Hồng Vân bắt con dân của chính mình làm con tin.
Khổ Bi không còn lựa chọn nào khác, nếu tiếp tục đánh, cho dù có thắng cũng tổn Phật tâm, tự trồng xuống tâm ma.
Thái Đức trong lòng cười híp mắt, muốn đấu với ta, ngươi còn xa xa không đủ. Ngoài mặt hắn lại làm ra vẻ sốt ruột, như không quan tâm tới trận đấu, ra lệnh:
“Hình Bộ nhanh chóng điều động quân đội giúp đỡ nạn nhân, hỗ trợ nạn dân di tản, hỗ trợ chỗ ở tạm thời.
Hộ Bộ ghi lại thông tin thiệt hại, người chết cấp cho mười lạng bạc, người bị thương tùy cấp độ mà hỗ trợ, giảm thuế năm mươi phần trăm cho toàn thành, miễn thuế cho những gia đình có người chết.
Công Bộ phụ trách xây dựng, sửa chữa thiệt hại nhà dân và các công trình công cộng.
Tất cả xuất từ công quỹ ra. Tuyệt đối không được để người dân nào chịu đói, chịu lạnh, sẽ không ai bị bỏ lại phía sau.”
Thái Đức hoàng đế hùng hồn tuyên bố.
Quan lại lập tức quỳ xuống hô:
“Bệ hạ thánh minh, là phúc của vạn dân.”
Tất cả dân chúng cũng quỳ xuống.
“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế…”
Có ít người dân biết chuyện không quỳ, lập tức bị quân lính áp sát, ghè đầu bắt quỳ xuống, nếu còn ngang bướng thì đá gãy chân.
Thái Đức hoàng đế đưa mắt nhìn tất cả mọi người, mỉm cười hài lòng, trẫm minh quân đến thế là cùng.
Thái Đức đưa mắt nhìn Khổ Bi, cười hỏi:
“Đại sư thấy sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000963/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.