Ma nữ bắt đầu kể chuyện.
“Ta vốn là con gái của tri châu Vân Trung, châu Giang Hà.
Năm Thái Đức thứ 150, ta lúc đó vừa tròn hai mươi tuổi được chọn vào cung làm tú nữ.”
Đại Trịnh giống như thời phong kiến, lấy niên hiệu hoàng đế tính thời gian. Thái Đức thứ 150 tức là năm Thái Đức trị vì thứ 150.
“Được tuyển làm tú nữ, ta nhan sắc so người khác cũng thuộc hạng thượng thượng nhưng để lọt vào mắt xanh hoàng đế thì còn xa.
Nhưng ta may mắn, khi kiểm tra linh căn, ta có linh căn.
Đại Trịnh quốc chung quy là một thế lực tu tiên, có linh căn và không có linh căn khoảng cách như trời với đất. Ta địa vị bỗng chốc tăng cao như cá vượt long môn, trở thành Quý phi.”
Mạc Thiên Cửu gật đầu.
Thì ra nàng là Quý phi, hèn gì trong giấc mơ hắn không là quân vương cũng là vương gia, tướng quân, đại thế phiệt… hưởng thụ thú vui nhục dục chỉ có ở giới thượng lưu. Các sự kiện trong giấc mơ cũng khá gần với sự kiện ngoài đời như chuyện giặc phương bắc xâm lấn.
Giấc mơ cũng là ba phần thực bảy phần giả mới khiến người ta mông muội trong đó.
“Ta sau đó được dạy tu tiên.
Thiên phú của ta rất tốt, hai mươi năm sau, tức là Thái Đức thứ 170, ta đã trở thành Luyện Khí bảy tầng, càng được hoàng đế sủng ái. Phi tần, Quý phi, Hoàng Hậu… nhìn ta cũng phải ghen đỏ con mắt.
Nhưng sau đó… hầy da…”
Nàng thở dài.
“Chuyện gì sau đó?” Mạc Thiên Cửu ngứa ngáy trong lòng hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000933/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.