Mạc Thiên Cửu đứng trước cổng thành nhìn hai chữ Thái Hòa treo cao ngất, phát ra khí thế hùng dũng.
Tên lính canh kiểm tra thấy tờ tùy thân của hắn thấy không có vấn đề thì hỏi theo lệ:
“Vào thành làm gì?”
“Luyện thi.” Hắn đơn giản trả lời.
Chuyện này không có gì lạ, thi châu sắp đến, có thí sinh đến luyện thi là chuyện bình thường.
“Hừ, ta thấy giấy tờ có chút vấn đề, ta muốn kiểm tra lại chữ ký, chữ ký này không khớp.” tên lính lập tức đổi giọng hạch sách.
Buồn cười đâu! ta còn chưa ký lấy đâu ra chữ ký không khớp.
Mạc Thiên Cửu thấy vậy ngược lại mỉm cười, cảm giác quen thuộc. Hắn biết đây là tên lính muốn làm khó mình hòng moi tiền.
Hắn trước kia làm buôn lậu, thích nhất là các kiểu chính quyền như thế này, càng tham ô càng nhũng nhiễu, càng dễ làm việc. Hắn tủm tỉm cười, từ trong tay áo lấy ra một nén bạc.
“Quan nhân, ngài xem chữ ký có đúng chưa?”
Tên lính giả vờ lật qua lật lại tờ giấy, úp lên nén bạc.
“Có chút giống thế nhưng là…”
“Ngài xem kỹ lại đi.” hắn lại lấy ra một nén bạc.
“Giấy tờ chuẩn xác.” Tên lính lập tức khẳng định, đóng dấu cái cạch.
Mạc Thiên Cửu đánh xe vào thành. Tên lính kia tiếp tục công việc, gặp người lạ tới thành sẽ tiến hành bắt bẻ, gặp dân đen thì hách dịch, gặp kẻ thượng lưu thì khúm núm.
Chỉ bằng quan sát cách tên lính làm việc, hắn cảm thấy nơi đây chính là thiên đường cho những kẻ như hắn. Nước càng đục hắn càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nhan-dai-nao-tu-tien-gioi/1000928/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.