Dư Hạo Hiên giật mình quay về sau thì thấy Lục Tĩnh Hân, hoá ra Hoành Khải vì nghĩ cho anh nên đã liên lạc với cô ấy và mong cô có thể khuyên anh từ bỏ trả thù. Sau khi nhận được tin cô lập tức tìm đến đây.
“Tĩnh Hân, sao cô lại ở đây?”
Lục Tĩnh Hân thở dốc, cô hối hả chạy đến đây vì mong kịp thời khuyên nhủ anh dừng tay.
“Hạo Hiên, dừng tay đi……….thả bà ta ra đi”
Anh vì muốn cô đi mà còn tiếp tục giả vờ không nhận ra cô.
“Cô cút đi cho tôi, chuyện này không liên quan đến cô, tôi và cô chẳng có liên quan gì đến nhau cả”
“Anh đừng giả vờ nữa, em biết là anh nhận ra em………em biết anh đã biết chuyện em là Nhậm Tinh Khả rồi”
Dư Hạo Hiên ngơ ngác, anh thẩn thờ nhìn cô.
“Hạo Hiên, em đúng là Nhậm Tinh Khả đây, em là Khả Khả đây, em vẫn còn sống………em vẫn luôn đợi anh quay về, tại sao bây giờ anh muốn bỏ rơi em lần nữa như vậy chứ? Anh không thương em sao?”
Dư Hạo Hiên đau lòng nhìn cô, thấy nước mắt cô rơi anh cũng không nỡ.
“Anh xin lỗi………anh đã trở về quá muộn rồi”
“Không muộn, em vẫn luôn yêu anh không thay đổi, chúng ta vẫn còn có thể quay về bên nhau mà, không hề muộn tí nào……….anh nghe lời em, thả bà ta ra đi, cùng em trở về có được không?”
“Anh……….”
“Bà ta sẽ có pháp luật trừng trị, anh đừng khiến bản thân phạm tội vì loại người này, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nguoc-chieu-gio-den-ben-canh-em/3330212/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.