“Anh trả lời đi”
Nhậm Nhã Lâm đau lòng nhìn Lục Thành im lặng, anh ấy lựa chọn im lặng và bắt đầu né tránh ánh mắt của cô làm cho cô ấy triệt để tuyệt vọng.
“Em chỉ muốn anh trả lời mà thôi, chỉ cần anh nói không phải thì em sẽ lập tức loại bỏ những nghi ngờ, nhưng anh lại lựa chọn im lặng”
Lục Thành ngậm ngùi rơi những giọt nước mắt đang hoà lẫn vào mưa, anh ấy muốn tiến đến nắm lấy tay Nhậm Nhã Lâm nhưng cô đã thẳng thừng né tránh.
“Đừng động vào em”
Nhậm Nhã Lâm trầm mặc đau đớn hỏi Lục Thành.
“Anh có biết em bây giờ đau khổ đến mức nào không ? Anh có biết bản thân em đang đối mặt với những gì không ?”
“Em nghe anh giải thích được không ?”
“Giải thích, đối diện với kẻ đã gián tiếp hại chết mẹ mình, con trai của kẻ thù phá hoại mọi thứ của gia đình mình…….thì anh nghĩ em nên nghe anh giải thích như thế nào ?”
Nhậm Nhã Lâm cười khổ bất lực nói.
“Em cứ nghĩ mọi thứ em có hiện tại là do em may mắn, nhưng không ngờ mọi thứ đạt được đều do mẹ em lấy mạng sống ra đánh đổi………Lục Thành à, hai mạng người đó…….anh tính thế nào với em ?”
“Anh……..”
“Em chỉ muốn môt cuộc sống bình yên, muốn có một người thật lòng yêu thương mình vốn không phải là một sự thương hại và bù đắp”
Nhậm Nhã Lâm siết chặt cánh tay, cố kiềm lòng nói ra lời dừng lại với Lục Thành.
“Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nguoc-chieu-gio-den-ben-canh-em/2877992/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.