" Các vị, mà đối thi cầm chính thức bắt đầu!" Một vị cồng tử thư sinh nho nhã đứng trên bục hô lớn "Bây giờ các vị công tử mỗi người sẽ làm một bài thơ, mời"
Từng vị công tử lên đọc bài thơ của mình, đề tài thì phong phú đủ thể loại trên trời dưới đất. Lăng Vân Trúc âm thầm bĩu môi, những bài thơ này không phải không hay, chính là so với các tác phảm thơ ca cô đã học chỉ là trò muỗi. Lượt qua lượt lại cũng đến lượt cô, Lăng Vân Trúc nhếch môi cười, đọc:
" Vạn năm đường xa hóa lại gần
Thư bút anh hùng gặp mỹ nhân
Tình ý đổi trao thơ ngọt mật
Say đắm Điêu Thuyền chết Đổng gia
Làm sao biết rõ lòng người ta
Câu hay mỹ ý hẳn đâu là
Mật ngọt chết ruồi câu ngạn ngữ
Người xưa từng nói đâu sai mà.
Có lúc cách mặt tình vẫn thân
Tri âm, tri kỉ với câu vần
Khi vui, khi giận, khi buồn chán
Vậy đó thường dân với mỹ nhân
Những lúc đôi câu gieo thả vận
Người chờ người đợi cơ duyên tới
Chàng ơi... tình ấy ai cũng cần"
" Hay, hay lắm" Vị công tử chủ trì thích ý kêu một tiếng, tiếp theo là hàng loạt tiếng tán dương. Thơ hay ý đẹp, như đang muốn kể về một câu chuyện tình yêu của anh hùng giai nhân trong truyền thuyết, không khỏi khiến cho người ta khâm phục tự đáy lòng.
Lăng Vân Trúc phải cố lắm mới không bò lăn ra cười. Cô chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-vuong-phi/2113414/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.