HA HA HA... Một tiếng cười man rợ à nhầm thanh thúy vang ra từ trong căn phòng của Trúc Lan cung. Đột nhiên cửa phòng mở ra, Lăng Vân Trúc ngồi trên chiếc xe lăn khoan khoái đi ra ngoài. Liên Nhi ở ngoài mấy ngày nay tiều tụy đi không ít, nguyên nhân vì không được nghỉ ngơi, nhưng quan trọng nhất chính là lo lắng cho công chúa. Liên Nhi thấy cô ngồi trên chiếc ghế kì lạ, chiếc ghế này thế nào lại có thể di chuyển nha, lòng hiếu kì không nhịn được liền dâng lên.
“ Công chúa, chiếc ghế này là gì a?”
“ Nó không phải ghế, mà là xe lăn. Nó sẽ giúp ta đi lại dễ dạng hơn mà không cần dùng kiệu, ngươi cũng sẽ không cần phải vất vả” Lăng Vân Trúc cười đến là vui vẻ, kĩ thuật sáng chế của nàng cũng không tệ, mất ba ngày để làm ra cái xe lăn này, nhưng cô thấy xứng đáng.
Liên Nhi lúc này trong mắt chỉ có chứa sự ngưỡng mộ và hạnh phúc. Chủ tử của nàng hết ngốc rồi, hơn nữa dù hai chân bị liệt nhưng không khiến bản thân vô dụng, nàng thực vui a~
“ Thập tứ muội, trông muội hôm nay rất vui vẻ?” Một thân suất khí nam nhân xuất hiện trước mặt, mang theo cử chỉ phong tao cùng nho nhã, dung mạo tuấn lãng phi phàm, so với nam nhân mà cô đã từng gặp, người này chính là cực phẩm a~
Nghe hắn gọi cô là thập tứ muội, có lẽ là một hoàng tử. Lăng Vân Trúc cố lục lọi một chút kí ức xưa cũ, một chốc sau thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-vuong-phi/2113409/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.