Ở bên ngoài Tăng Thiên Hoa rất bình tĩnh, nhưng thực tế Dương Tử Mi thấy mu bàn tay ông nổi gân xanh vì căng thẳng.
Đây là khối đá thô ông gửi gắm nhiều hi vọng nhất, đã cắt được một nửa rồi mà vẫn toàn là đá trắng bóng như cũ, không nhìn thấy chút màu sắc nào.
Lăn lộn ở con phố này lâu như vậy, cái ông quan tâm không phải là một nghìn vạn mà là lòng tự trọng.
Thấy đa số mọi người đều đặt cược cho Chu Khiết Oánh, hơn nữa tỷ lệ đặt cược thua của ông còn cao hơn cô ta.
Lòng tự trọng được gây dựng trong nhiều năm của ông bị tổn thương nghiêm trọng.
Ông không thể thua trước con nhóc Chu Khiết Oánh này được.
Ông nhất định phải thắng.
Kết quả, đá thô của Chu Khiết Oánh có ngọc, dù giá trị không cao cũng không tệ.
Khi ông cắt đá thô đến chỉ còn lại một phần mười vẫn không thấy ngọc như cũ, trán ông bắt đầu đổ mồ hôi, tay cầm đao cắt đá có chút không ổn.
Khối đá thô này đã bị cắt ra hết, một chút màu xanh cũng không thấy, đổ thua.
- Đổ thua! Đổ thua!
Những người đặt cược cho Chu Khiết Oánh bắt đầu điên cuồng hô hào.
Mà một vài người cược cho Tăng Thiên Hoa trong lòng âm thầm hối hận.
Một khối đá thô có bề ngoài tốt như vậy cũng thua mất, mấy khối đá thô còn lại càng không còn gì để hy vọng nữa.
- Ha ha... Ông Tăng, dù tôi may mắn thắng trước một ván nhưng đằng sau vẫn còn bảy cục đá nữa, ông vẫn có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378526/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.