Cô đã tìm cả tuần lễ mà vẫn không tìm thấy sư phụ, nghĩ rằng nôn nóng cũng không có tác dụng gì, cô bèn quyết định tới thành phố Quảng Vân thăm Tống Huyền.
Mặc dù Tống Huyền đối với cô không phải ơn nặng như núi giống sư phụ nhưng cũng là người mang đến sự ấm áp, truyền đạt đạo lý cho cô. Cô không thể để một mình anh ở trong tỉnh thành chống chọi với căn bệnh ung thư được.
- Tử Mi, sắp thi lên cấp ba rồi. Bạn không chuẩn bị gì à? - Lam Nha Nha đứng bên cạnh thấy Dương Tử Mi đang thu dọn hành lý liền hỏi.
- Mình nói với thầy Tần rồi, trước ngày thi một ngày, mình sẽ quay lại dự thi.
Dương Tử Mi nhìn Lam Nha Nha:
- Lam Nha Nha bạn ở đây một mình hay là về nhà ở?
Lam Nha Nha suy nghĩ một lúc:
- Mình ở đây trông nhà, lỡ đâu đạo trưởng quay về mình còn biết đường mà báo bạn, hơn nữa sống ở đây cũng tốt cho cơ thể của mình. Thi thoảng còn dọn dẹp vệ sinh được, để tránh khi bạn quay về thấy toàn là bụi.
- Bạn ở đây một mình có sợ không?
- Ha ha... Có gì mà sợ!
Lam Nha Nha cười:
- Mình bây giờ đến ma còn chẳng sợ thì sợ cái gì?
- Con người có khi còn đáng sợ hơn ma!
Dương Tử Mi dang tay ôm lấy vai cô:
- Nếu phát hiện có điều gì nguy hiểm phải nhớ thoát thân trước tiên nhé.
Lam Nha Nha gật đầu:
- Ừ!
- Nếu có ai tìm mình thì nói họ gọi điện, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378459/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.