Sadako đi đến, thấy một đống chó đã chết, kinh ngạc há to miệng.
- Sadako, cô có thể nói cho tôi biết, chuyện này là thế nào không?
Dương Tử Mi hi vọng Sadako biết chuyện, vội hỏi.
- Xin lỗi chủ nhân, tôi không biết.
Sadako lắc đầu nhưng Dương Tử Mi lại thấy rõ ràng đầu ngón tay cô ta hơi hơi run rẩy, không giống với bình thường.
Ánh mắt Dương Tử Mi trở nên lạnh lùng:
- Thật sự không biết?
- Cô đừng quên, tôi là chủ nhân của cô.
- Chủ nhân, tôi thật sự không biết, chỉ là không hiểu sao tôi có cảm giác sợ hãi.
Sadako cúi đầu đáp lại.
Cô là một xác sống, cô thì sợ cái rắm!
Dương Tử Mi muốn chửi một trận, nhưng không có nói ra thành lời.
- Đưa đám chó này ra ngoài đi.
Dương Tử Mi yêu cầu cô.
- Vâng, chủ nhân.
Sadako lại phát huy tinh thần nữ giúp việc hoàn hảo của cô: Một... không sợ khổ. Hai... không sợ mệt. Ba... không sợ thối. Cô cẩn thận cho mấy con chó đã biến thành xác ướp kia vào trong vải dầu gói chặt lại, sau đó đem chúng chôn ở khu ngoại ô.
Dương Tử Mi cầm cái xẻng xuống đào, bên dưới không ngờ còn có một cỗ quan tài.
Bốn phía ngoài quan tài phủ đầy kết giới Ngũ Mang Tinh, dường như đang muốn trấn áp một thứ gì đó.
Thấy vậy cô liền nghĩ thầm:
- Đây là do sự phụ làm ư?
- Không phải sư phụ trước giờ luôn khinh thường Âm Dương sư của Nhật Bản sao, ông chỉ coi đó là một nhánh rất nhỏ của cổ thuật Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378354/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.