Dương Tử Mi trở về nhà.
Sadako, Tiểu Thiên, Lam Nha Nha, ba người nhìn cô chằm chằm, không nói lời nào.
Ánh mắt của bọn họ đều rất đen, rất sáng, rất có hồn. Dương Tử Mi bị bọn họ nhìn như vậy, chợt có cảm giác lành lạnh nổi cả da gà.
Mèo đen ở trong lòng, cũng tò mò quay đầu nháy đôi mắt to đen láy nhìn cô.
- Các cậu rốt cuộc làm sao vậy? Không ai nói năng gì, cứ mình nhìn trừng trừng như vậy?
Dương Tử Mi cảm thấy mình sắp nổi điên sắp quát tháo rồi.
Mọi người vẫn y như cũ không nói gì, sau đó Lam Nha Nha đẩy Tiểu Thiên quay về, Sadako cũng đi theo, bọn họ hình như không quen biết mình, mình như một người xa lạ vậy.
- Meo…
Mèo đen kêu một tiếng, nhảy đến bên chân Sadako, cắn ống quần cô.
Sadako nghi hoặc một chút, sau đó đưa tay ra.
Mèo đen nhảy vào trong lòng cô.
Dương Tử Mi đột nhiên cảm thấy mình như bị mọi người xa lánh vậy.
Ngay cả mèo đen vừa ôm về cũng khinh bỉ cô.
Được, các người không để ý đến tôi, vậy tôi cũng không để ý đến các người nữa.
Dương Tử Mi không nói gì thêm liền rẽ vào hậu viện.
Hậu viện trống không, vừa không có sư thúc luyện công ở trên cọc hoa mai, vừa không có sư phụ khoanh chân tu luyện dưới bóng cây.
Sư phụ rốt cuộc đi đâu rồi?
Tại sao không để lại tin nhắn gì với cô?
Cô bấm đốt ngón tay tính tính, ông ấy còn cách đại nạn gần một tuần nữa.
Chẳng lẽ ông không muốn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378353/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.