Sau khi tiến hành xong nghi thức bái sư, vừa mới định cùng ăn cơm thì Tưởng Tử Lương nhận được điện thoại khẩn từ quân đội, phải về thủ đô xử lý việc quân.
- Tổ gia, thúc tổ gia, sư phụ...
Tưởng Tử Lương trịnh trọng tạm biệt mọi người rồi vội vàng đi cùng với La Anh Hào.
Sau khi Tưởng Tử Lương đi, Dương Tử Mi lập tức cảm thấy không khí dễ chịu hơn nhiều, hơi thở của cô cũng bình thường trở lại.
- Sư phụ, người bắt con đối diện với đệ tử như thế, áp lực lớn quá đi mất.
Dương Tử Mi ngồi trước mặt sư phụ mà nói.
- Con làm sư phụ nó, áp lực của nó lớn mới đúng chứ sao lại là con.
Ngọc Thanh nhấp một ngụm trà:
- Con thu nó làm đồ đệ cũng coi như có cái để ăn nói với tổ sư gia. Đương nhiên con cũng có thể nhận thêm nhiều đệ tử khác, Tử Lương nó rất bận, cũng khó mà nhận lãnh và truyền bá thuật pháp của đạo môn ta được.
- Ha ha, bây giờ con còn nhỏ, một đồ đệ là quá đủ rồi. Bao giờ tương lai con già rồi, cần nhiều đồ đệ hiếu thuận với mình thì nói sau.
Dương Tử Mi cười nói.
- Ừm, hết thảy tùy duyên.
Ngọc Thanh xoa xoa tay cô rồi đứng lên nói:
- Ta mệt rồi, con ăn cơm với sư thúc đi, ta vào phòng nghỉ ngơi một lát đây.
- Sư phụ.
Thấy trên khuôn mặt sư phụ hiện rõ nét uể oải, Dương Tử Mi đành phải nói:
- Vậy người nghỉ ngơi cho khỏe, có gì cần thì nhớ bảo con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378282/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.