Dương Tử Mi đưa Tưởng Tử Lương đi thẳng vào hậu viện.
Ngọc Thanh và Ngọc Chân Tử đang uống trà trò chuyện dưới tàng cây.
Tưởng Tử Lương vừa nhìn thấy Ngọc Thanh thì dáng vẻ bỗng trở nên kích động hệt như đứa con nhìn thấy cha mẹ mất tích nhiều năm. Anh đưa những thứ trong tay cho La Anh Hào rồi bước vội tới, quỳ xuống trước mặt Ngọc Thanh, dập đầu ba cái:
- Tổ gia, Tử Lương bái kiến người.
Ngọc Thanh thản nhiên không đổi sắc mặt, thong thả dùng nắp chén gạn bọt trà, cúi đầu uống một ngụm rồi chậm rãi nói:
- Đứng lên đi.
- Tạ ơn tổ gia!
Tưởng Tử Lương đứng lên, kính cẩn ngoan ngoãn đứng trước mặt Ngọc Thanh, dáng vẻ như cúi đầu chờ lệnh.
- Gặp sư phụ con chưa?
Ngọc Thanh nhìn anh rồi hỏi.
- Thưa tổ gia, con đã gặp ở ngoài cửa rồi ạ.
Tưởng Tử Lương trả lời với giọng nói vang dội.
Dù là lần trước gọi điện trong phòng tạm giam hay là lần này, Dương Tử Mi đều cảm thấy thái độ Ngọc Thanh đối với Tưởng Tử Lương không tốt lắm, không hề giống như tác phong khi ông đối xử với mọi người.
Cô cảm thấy giữa sư phụ và Tưởng Tử Lương chắc chắn có quan hệ nào đó, nếu không thì đâu thể như vậy được.
- Nếu đến đây rồi thì cũng chuẩn bị lễ bái sư chính thức đi!
Ngọc Thanh đặt chén trà xuống, nhìn Dương Tử Mi rồi nói:
- Nữu Nữu, con chuẩn bị lễ bái sư đi.
- Lễ... bái... sư ấy ạ?
Đầu lưỡi Dương Tử Mi hơi thắt lại:
- Không cần đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378281/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.