Em không cần cao lớn gì lắm, chỉ cần duy trì dáng vẻ trẻ nhỏ có thể đi lại nói năng trong mắt người thường là được rồi. Lớn lên bất tiện lắm, lớn rồi là chị không bế em nữa đâu. Không đúng, phải là người đàn ông của chị tuyệt đối không chịu để chị bế em nữa. Tuyết Hồ đáng yêu như thế, còn chỉ là một con hồ ly, mà anh ta còn ghen nữa là.
Tiểu Thiên thì thầm.
Nhắc tới Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay.
Tiểu Thiên vừa nhắc đến Long Trục Thiên thì di động của Dương Tử Mi vang lên, chính là anh gọi tới.
- Alo, Trục Thiên.
Dương Tử Mi vui vẻ nhấc máy rồi gọi lên:
- Mi Mi.
Giọng nói thuần hậu từ tính tràn đầy tình cảm của Long Trục Thiên vang lên:
- Em đang làm gì?
- Em đang dạo phố, còn anh?
- Anh ở nhà ông ngoại.
Nghe giọng điệu của Long Trục Thiên bình tĩnh, Dương Tử Mi cũng thả lỏng hơn một chút:
- Ở nhà làm gì vậy?
- Ừm, đang tìm những dấu vết mà mẹ anh để lại.
- Có tìm được không anh?
- Không thấy.
Trong giọng nói của Long Trục Thiên pha chút hối hận:
- Ngày đó anh hận mẹ đã từ bỏ mình, cho nên đã xóa sạch tất cả dấu vết của mẹ ở nơi này, trừ chiếc vòng thủy tinh lam mà em đeo trên tay thì chẳng còn gì cả.
Nghe thấy thế, trong lòng Dương Tử Mi dấy lên nỗi xót xa. Cô an ủi:
- Không sao đâu, sẽ tìm thấy mà, sớm muộn gì cũng tìm thấy thôi, không cần vội.
- Nhưng mà Mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378277/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.