- Bác ơi, nếu quyết định bán mấy đồ dùng kia, nhớ gọi điện cho cháu.
Dương Tử Mi còn phải đi sớm, không muốn chờ ở đây.
Chủ nhà nhìn đại sảnh vẫn còn sợ hãi, mặc dù sợ nhưng cũng ngại giữ Dương Tử Mi ở lại, gật đầu, đưa cô ra ngoài.
Dương Tử Mi ôm Tuyết Hồ, tiếp tục đi.
Phía đông dần dần hiện lên những tia sáng trắng.
Tuyết Hồ nhảy ra khỏi lòng cô, biến thành hình người, giơ tay sờ tóc cô:
- Nhóc con, đã đến lúc rồi, tôi phải đi đây.
Bỗng chốc Dương Tử Mi cảm giác đau lòng, cô không nhịn được cắn tay, nước mắt nhanh chóng trào lên, như có người cầm dao, đâm từng dao vào tim cô, rất đau, rất khó chịu.
- Cho cậu này!
Trong tay Tuyết Hồ cầm một cái túi, bên trong khá nặng.
- Cái gì vậy?
Dương Tử Mi nhận lấy, cúi đầu mở ra, thấy bên trong đều là bảo vật của Tuyết Hồ, còn có vài dược liệu trân quý.
- Tuyết Hồ, cậu cho tôi hết thế này, sau này cậu bổ sung linh khí như thế nào? Tôi không cần.
Dương Tử Mi trả túi lại cho cậu ta.
Tuyết Hồ không lấy, vuốt tóc cô, thản nhiên cười:
- So với tôi thì cậu cần những thứ này hơn, việc tu luyện của cậu bây giờ khó có thể đột phá được cảnh giới kia, đó là do không có đồ bổ để dùng, dùng những thứ này sẽ rất tốt, nhưng mà những ngày sau sẽ không thể tu luyện cùng với cậu rồi.
Hai mắt Dương Tử Mi rưng rưng, gật đầu:
- Tôi sẽ tu luyện thật tốt!
- Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378203/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.