Không ngờ bên cạnh Hoắc Văn Hoa có một người mặc vest màu đen, khuôn mặt lạnh lùng, xem ra là vệ sĩ, anh ta vươn tay ra ngăn cản ả:
- Tiểu thư, mời lui ra phía sau!
- Hoắc tiên sinh...
Lam Lạc uất ức lắc lắc ly rượu đỏ trong tay, khẽ chu cái miệng nhỏ nhắn, hai mắt mở to giả bộ đáng thương nhìn Hoắc Văn Hoa:
- Ngài không nhớ em sao?
Những người xung quanh đều dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn Hoắc Văn Hoa và Lam Lạc.
Theo tư duy bình thường của bọn họ, tất nhiên họ sẽ cho rằng Lam Lạc đã từng có mối quan hệ nào đó với Hoắc Văn Hoa.
Sắc mặt La Anh Kình cũng khẽ thay đổi.
Lam Lạc là bạn gái của hắn, nhưng bây giờ ả bạn gái này lại dùng tư thái kia để đi nói chuyện với một người đàn ông khác.
Quả thực là làm hắn mất hết cả mặt mũi.
Con điếm thối tha! Giả bộ ngây thơ con mẹ mày chứ!
Hắn thầm mắng trong lòng.
Đầu óc Lam Lạc vốn đần độn, sao có thể nghĩ được nhiều như vậy?
Ả chỉ ngây thơ cho rằng, nếu ả có thể chứng minh mình có quen biết với Hoắc Văn Hoa thì có thể gia tăng độ quan trọng trong lòng La Anh Kình, nhưng không ngờ ả đang tự giảm nhẹ giá trị của mình.
Hoắc Văn Hoa nhàn nhạt nhìn ả một cái:
- Tiểu thư này nhìn rất quen, nhưng ngại quá, Hoắc mỗ đã già nên có hơi lẩn thẩn, rất dễ quên, nên không nhớ nổi tiểu thư là ai.
- Em là Lam Lạc nè, tháng trước em có sơ ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378176/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.