Nếu thích người ta thì sao anh không giúp người ta? Người ta là bạn gái của anh mà! Người ta mất hết mặt mũi thì cũng chẳng khác gì anh mất hết mặt mũi...
Lam Lạc không biết suy nghĩ trong lòng La Anh Kình, tiếp tục ỷ rằng mình được cưng chiều mà kiêu ngạo nói.
Nghe ả ta “người ta” liên tục như vậy, Dương Tử Mi suýt chút nữa nôn hết cơm tối qua.
- Chỉ là một cô bé, em so đo với người ta làm gì? Em còn như vậy là anh sẽ không thích em nữa đâu, mấy ngày nay em chỉ biết nhõng nhẽo.
La Anh Kình xụ mặt nói.
Lam Lạc vừa nghe xong thì bỗng im bặt, sau đó giả bộ ngây thơ hồn nhiên rộng lượng:
- Đúng vậy, La thiếu gia nói rất đúng, chỉ là một cô bé không hiểu chuyện thôi mà, không cần phải so đo với cô ta.
Cô ta uyển chuyển kéo La Anh Kình rời đi.
Lúc rời đi, ả ta đột nhiên quay đầu lại, hung hăng trừng Dương Tử Mi một cái.
- Chị, con nhỏ này thật ghê tởm.
Tiểu Thiên tức giận nói.
- Ha ha, đúng vậy, nhưng không cần lo, chị không muốn phải so đo với người đoản mệnh.
Dương Tử Mi cười nói.
- Hả? Chị sắp ra tay với cô ta à?
Tiểu Thiên kinh ngạc hỏi.
- Loại người như cô ta thì có gì đáng để chị phạm sát nghiệp? Lúc nãy chị nhìn mặt cô ta thì phát hiện cô ta bị đoản mệnh, có thể sẽ chết bất đắc kỳ tử trong vòng một tháng.
Dương Tử Mi nói.
- Hóa ra là bị đoản mệnh, vậy cứ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378175/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.