La Anh Hào về lại chỗ ghế.
Dương Tử Mi nghi ngờ nhìn anh ta:
- Thiếu tá La, anh vừa đi đâu vậy?
- Gọi điện thoại cho đồ đệ của cô đó.
La Anh Hào không chút giấu diếm:
- Thân là cấp dưới của cậu ta, tất nhiên tôi phải báo cáo công tác cho cậu ta một chút rồi.
- Vậy sao, nhưng mà tôi thấy anh cười đắc ý, hơi giống ăn trộm rồi đấy.
Dương Tử Mi nhướng mày.
La Anh Hào nhe răng, cúi đầu bới cơm, lại bắt đầu cười.
Dương Tử Mi cũng mờ mịt không hiểu, anh ta muốn cười thì để cho anh ta cười.
Mọi người ăn được một lúc, Ngọc Thanh bắt đầu mệt mỏi, quay đầu nói với Dương Tử Mi:
- Nữu Nữu, chúng ta về thôi.
- Vâng, sư phụ.
Dương Tử Mi đứng dậy.
La Anh Hào và Mộ Dung Vân Thanh vội vàng đứng dậy tiễn ba người về, sau đó cũng đem người của mình trở về.
Lúc Lý Nhất Nguyên thanh toán, quẹt thẻ xong cũng phải hơn tiền triệu, ông ta tức đến ói máu, lại gọi điện thoại giục sát thủ mau giết chết Dương Tử Mi đi. Ông ta không muốn buông tha cho loại người này sống trên đời thêm một phút nào nữa.
Vừa đẩy cửa chính vào nhà thì một luồng không khí tươi mát đã ập đến, Dương Tử Mi nhịn không được mở lớn miệng hít thở mấy ngụm:
- Nhà vàng nhà bạc cũng không tốt bằng cái ổ chó của mình.
- Tiểu sư điệt, con nói vậy là không được rồi. Chỗ này mà gọi là ổ chó à?
Ngọc Chân Tử trợn trắng mắt, sau đó cũng nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378150/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.