La Anh Hào vừa cười, vừa nhanh chóng trốn ra ngoài, vào nhà vệ sinh gọi điện cho Tưởng Tử Lương.
- Thiếu soái Tưởng... Ha ha...
Cậu ta vừa mới nói được mấy chữ đã nhịn không được cười lớn.
- Thiếu tá La, có chuyện gì mà buồn cười đến vậy?
Tưởng Tử Lương ở đầu dây bên kia không thể tưởng tượng nổi một người luôn cung kính như La Anh Hào lại dám cười ngả ngớn với mình như vậy.
- Ha ha... Chuyện này... Ha ha...
La Anh Hào cũng biết thái độ của mình không đúng, nhưng anh ta thật sự không thể nhịn được, đúng là uổng phí hai mươi năm được huấn luyện nghiêm khắc.
Nhưng đối với anh ta, chuyện này đúng thật là chuyện buồn cười nhất trên đời.
Tưởng Tử Lương kiên nhẫn chờ anh ta cười xong, giọng điệu lạnh lùng không có một chút tình cảm nào:
- Thiếu tá La.
- Vâng thưa thiếu soái Tưởng, ha ha...
La Anh Hào cố gắng kiềm chế tiếng cười của mình lại:
- Tôi phải báo cho anh một việc, ha ha...
- Nói!
Nếu bây giờ anh ta đứng trước mặt Tưởng Tử Lương, có lẽ Tưởng Tử Lương đã một tay bóp cổ anh ta rồi.
- Chuyện là... Thiếu soái Tưởng, anh nhớ chuẩn bị sẵn tâm lý nhé.
- Đừng có dài dòng! Nói!
Tưởng Tử Lương bắt đầu bực mình rồi, anh ta ghét nhất kiểu nói chuyện giống đàn bà này.
- Thiếu soái Tưởng, anh có... sư phụ.
La Anh Hào vừa nghĩ đến cô gái trẻ tuổi như Dương Tử Mi, lại nghĩ đến dáng vẻ của Tưởng Tử Lương, cuối cùng không nhịn được lại tiếp tục cười.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378149/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.