Nó không phải là chó, là Tuyết Hồ.
Dương Tử Mi thấy Tuyết Hồ không vui như vậy, cô quay sang nghiêm túc giải thích với Mộ Dung Vân Thanh.
- Tuyết Hồ?
Mộ Dung Vân Thanh nhìn con hồ ly trắng như tuyết trước mặt đầy hiếu kỳ, anh ta cảm giác hai mắt hồ ly giống như mắt người vậy, vừa có linh khí vừa có tình cảm.
- Đúng vậy.
Dương Tử Mi gật gật đầu.
- Đáng yêu thật!
Mộ Dung Vân Thanh buông lời tán thưởng.
- Tôi cũng muốn mua một con Tuyết Hồ làm thú cưng.
Tuyết Hồ nhịn không được liếc anh ta vài cái nữa, nói thầm trong lòng, Tuyết Hồ đi mua có cửa mà so với ta?
Dương Tử Mi nghe được lời thì thầm của Tuyết Hồ, cô vỗ vỗ đầu nó ý bảo nó không cần so đo với Mộ Dung Vân Thanh.
Tuyết Hồ gật gật đầu, kêu cô đưa đũa cho nó.
Lần này đến lượt Dương Tử Mi kinh ngạc, cô còn tưởng rằng hiện thân bây giờ của nó là hồ ly thì nó cũng sẽ cúi đầu vục vào bát ăn giống như những loài động vật bình thường khác chứ không phải dùng đũa ăn.
Tuy cô không nói ra nhưng Tuyết Hồ cũng đoán được hoài nghi trong lòng cô, hừ lạnh:
- Cậu nghĩ tôi là động vật không tiến hóa đấy à?
- Ha ha...
Dương Tử Mi không nhịn được cười hai tiếng, vươn tay lấy một đôi đũa trên mặt bàn đưa cho nó.
Vậy mà nó thật sự dùng móng vuốt cầm đũa hết sức linh hoạt, động tác gắp đồ ăn lên cực kỳ nhàn nhã, mọi người xung quanh nhìn thấy chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378147/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.