Các anh em có muốn không, có muốn đút hắn ăn không!
Ngọc Chân Tử nói to.
Hai người của Phi Long hội đứng dậy, mỗi người một bên bắt lấy tay Lý Nhất Nguyên.
Ngọc Chân Tử cầm lấy đũa, gặp một miếng có nhiều nước miếng nhất, lặng lẽ cười:
- Cục trưởng Lý, ông cũng lớn mật thật, lại còn muốn ông đây đích thân đút ông ăn nữa chứ!
Lý Nhất Nguyên mím chặt môi không chịu mở ra.
Ngọc Chân Tử là người trong giang hồ, tất nhiên sẽ có cách làm ông ta mở miệng.
Ngón tay Ngọc Chân Tử nhấn vào một huyệt vị trên cằm ông ta.
- Aaaaaaaa!
Lý Nhất Nguyên la lên một tiếng, mở miệng ra.
Ngọc Chân Tử cưỡng chế nhét miếng cá kia vào miệng ông ta rồi đóng miệng ông ta lại, đe dọa:
- Nuốt vào!
Lý Nhất Nguyên muốn phun ra nhưng huyệt vị ở miệng đã bị Ngọc Chân Tử bịt lại, biết mình không thể phun ra được nên chỉ có thể gắng gượng nuốt xuống, ruột gan lộn tùng phèo như sóng biển bên trong.
- Lý cục trưởng, còn muốn tôi đút cho nữa không?
Ánh mắt Ngọc Chân Tử lạnh lùng áp sát tới ông ta hỏi.
Lý Nhất Nguyên vội vàng lắc đầu:
- Ngài ơi, đại sư ơi, sau này tôi không dám nữa, tôi... xin ngài... tha cho tôi…
- Tự ngoan ngoãn ăn một miếng, tôi sẽ bỏ qua cho ông! Nếu không, tôi sẽ đút cho ông ăn hết cả đĩa.
Ngọc Chân Tử ra hiệu cho hai người kia buông Lý Nhất Nguyên ra.
Lý Nhất Nguyên sầu khổ nhìn đĩa cá kia, ông ta biết rõ kiểu đạo sĩ hung thần ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378146/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.