Nhạc Thiên Thiên hơi chu miệng:
- Tên đàn ông đó đã cướp mất chị, ngày nào em cũng ghen tị đến phát điên ấy, sao mà chị thích anh ta được?
- Ha ha! Thiên Thiên à! Anh ấy không hề cướp đi chị, mà vốn dĩ chị và anh ấy nên là của nhau. Anh ấy yêu chị, chị cũng yêu anh ấy, bọn chị trời sinh một đôi, em nên chúc phúc cho chị chứ không phải giết chết anh ấy để rồi khiến chị đau lòng mới phải.
Dương Tử Mi cũng nói với Nhạc Thiên Thiên một cách trịnh trọng:
- Nếu Thiên Thiên cũng thích anh ấy thì chị sẽ thích Thiên Thiên, còn nếu Thiên Thiên muốn giết anh ấy thì chắc chắn chị sẽ không thích em đâu, thậm chí còn ghét Thiên Thiên cơ. Em hãy tự nghĩ xem.
Gương mặt Nhạc Thiên Thiên lộ ra thần sắc sợi hãi tột độ, vội vàng ôm chặt lấy cánh tay Dương Tử Mi, dính sát vào cô:
- Chị ơi, đừng ghét Thiên Thiên, Thiên Thiên không giết người đàn ông của chị nũa, em sẽ thích anh ấy như thích chị. Chị ơi, chị phải thích Thiên Thiên đấy.
- Được!
Dương Tử Mi khẽ thở phào một hơi, xoa xoa đầu cậu, miệng niệm chú ngữ, để cậu dần dần tiến vào giấc ngủ sâu.
Sau khi thấy cậu đã ngủ say, cô mới yên lặng quay người, quan sát bốn phía.
Tất cả mọi thứ đều bình thường, ngoài đứa trẻ mới sinh thỉnh thoảng khóc vài tiếng kia ra.
Trước đó cô và sư phụ đã bày bố trận pháp ở ngoài căn phòng này, những vong hồn trốn thoát từ Tụ Hồn Kính kia, trừ những con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378112/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.