Sau khi tham quan xong tòa nhà, bởi vì không khí trong nhà còn chưa thật sự hoàn thiện, vẫn còn một chút âm sát khí quẩn quanh, sẽ quấy nhiễu tất cả mọi người trong người nhà, Dương Tử Mi đành phải đuổi khéo mọi người về, hẹn họ lần sau lại tới.
Tiễn đại gia đình về xong, Dương Tử Mi gọi điện thoại cho Long Trục Thiên.
- Mi Mi.
Người bên kia đầu dây hơi khựng lại một chút:
- Anh phải rời khỏi đây vài ngày.
Dương Tử Mi nghe thấy liền bắt đầu lo lắng, vội hỏi:
- Tạo sao? Bây giờ anh đang ở đâu?
- Bây giờ anh đang lên xe trên đường rời đi rồi, anh muốn tìm hiểu chút chuyện, em không cần phải lo lắng, anh sẽ trở về nhanh thôi.
Long Trục Thiên trả lời.
- Đừng đi mà.
Vừa nghe Long Trục Thiên nói muốn đi, tim Dương Tử Mi như bị một con dao găm đâm vào, rất khó chịu, khiến cô căng thẳng, bật thốt lên.
- Ngoan, đừng lo lắng, anh sẽ quay về sớm thôi.
Long Trục Thiên cảm nhận được sự căng thẳng trong giọng nói của cô, liền an ủi. Sao cô có thể không căng thẳng được chứ?
Dương Tử Mi cũng biết, người như Long Trục Thiên, cho dù là mất trí nhớ đi chăng nữa, cũng sẽ không giống như cún con suốt ngày quấn quanh chân mình. Số mệnh đã được sắp đặt, cuối cùng anh cũng sẽ đi con đường mà mình lựa chọn, dù con đường đó có gian nan hiểm trở đến đâu đi chăng nữa
Thế nhưng, đó chính là điều mà cô sợ. Sợ rằng lần sau, anh sẽ không thể bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378049/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.