Vậy cũng phải, Tử Mi của chúng ta từ nhỏ đã gan dạ hơn người rồi.
Bà nội mừng rỡ nói:
- Nơi này thật sự rất giống nhà cũ trước đây của bà.
- Nhà cũ của bà nội trước đây?
Dương Tử Mi nghe ra hàm ý trong lời nói của bà, nghi ngờ hỏi lại.
Ánh mắt của bà nội hơi ảm đạm:
- Trước đây, bà cũng xuất thân từ gia đình giàu có.
- Thật vậy sao? Là nhà mẹ đẻ của bà nội đúng không?
Dương Tử Mi chưa từng biết đến thân thế của bà nội, nghi ngờ hỏi.
- Bà nội của các con là đại tiểu thư ở thủ đô.
Ông nội lên tiếng, trong khuôn mặt già nua bỗng hiện lên một chút hào quang:
- Vẻ ngoài của con bây giờ rất giống với bà nội con khi còn trẻ, khi đó, bà của các con vốn dĩ xinh đẹp đến nỗi làm mọi người trong thôn phải lóa mắt.
- Ể?
Dương Tử Mi nghi ngờ nhìn bà nội.
Trong trí nhớ của cô, bà nội chính là một bà lão nông thôn, suốt ngày không ngừng làm lụng, gầy gò, già yếu.
Có điều, bà không giống với các bà lão khác, cho dù có khổ cực đến mức nào đi chăng nữa, khuôn mặt của bà cũng luôn hờ hững, ánh mắt yên tĩnh như một hồ nước, cũng không thích tụ tập tám chuyện này chuyện nọ, rất có nề nếp.
Nhưng mà, nếu bà là đại tiểu thư đến từ thủ đô, sao lại đi gả cho một người nông dân nghèo khó như ông nội?
- Bà nội, vậy bà có muốn quay trở lại thủ đô tìm người thân của mình không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378048/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.