Sao lại thế này?
- Anh từng thấy Long Trục Thiên cũng đeo một khối thẻ bài gỗ đào khó coi như vậy này, chẳng lẽ đây là trang sức tình nhân của hai người à?
Gia Cát Nguyệt tò mò hỏi thăm.
Dương Tử Mi nhếch miệng không đáp.
Lúc này, bỗng nhiên phía sau cô vang lên một tiếng kêu vui sướng:
- Tử Mi, bạn cũng ở đây à?
Không cần quay đầu lại nhìn, Dương Tử Mi vừa nghe là đã nhận ra đó là giọng của Mẫn Cương rồi.
Mẫn Cương chạy đến bên cạnh bàn của cô thì lập tức thấy Gia Cát Nguyệt, trong lòng Mẫn Cương hơi trầm xuống.
Tại sao người đàn ông nào xuất hiện bên cạnh cô ấy cũng bất phàm như vậy?
- Mẫn Cương...
Dương Tử Mi nhìn về phía Mẫn Cương, chào hỏi rất tự nhiên:
- Cậu cũng đến đây uống trà à?
- Ừ!
Lúc này, Mẫn Ngọc Lâm cũng đi tới, Dương Tử Mi cũng đứng lên chào hỏi ông.
Mẫn Ngọc Lâm gật đầu đáp lễ, ánh mắt lại kinh ngạc nhìn về phía Gia Cát Nguyệt:
- Xin hỏi cậu có phải là họ Gia Cát hay không?
Gia Cát Nguyệt gật đầu.
Mẫn Ngọc Lâm vừa nghe như thế thì thần sắc lập tức trở nên cung kính, ông nhìn Gia Cát Nguyệt giống như đang nhìn người lãnh đạo trực tiếp của mình vậy, sau đó còn nhiệt tình vươn tay:
- Chào ngài, hôm nay rất vinh hạnh được gặp ngài!
Gia Cát Nguyệt cũng không bắt tay với Mẫn Ngọc Lâm mà chỉ thản nhiên nhẹ giọng "ừ" một tiếng. Sau đó anh ta còn không kiên nhẫn khoát tay, ý bảo Mẫn Ngọc Lâm đừng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1378025/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.