Dương Tử Mi mang theo bao đồ cổ đi thẳng vào Mặc Hiên.
Tống Huyền vốn đang cúi đầu trò chuyện to nhỏ gì đó với Lâm Thanh Mai, dường như cảm nhận được gì đó bèn ngẩng đầu lên. Thấy Dương Tử Mi, đôi mắt dịu dàng, ấm áp của anh đột nhiên sáng lên và vui vẻ hẳn.
- Tiểu Mi, hôm nay sao em đến sớm vậy?
Tống Huyền đứng dậy, vui vẻ hỏi.
- Lúc nãy em may mắn mua được mấy thứ này nên muốn đem đến cho thầy xem thử.
Nói xong, Dương Tử Mi cũng không quên quay sang chào Lâm Thanh Mai:
- Chị Thanh Mai, chào chị!
- Chào em, Tiểu Mi. Em vào ngồi chơi nhé!
Lâm Thanh Mai để chiếc gương bằng đồng trên tay xuống, đứng dậy nhiệt tình chào đón cô.
Nhưng vừa nhìn thấy mặt của Lâm Thanh Mai, Dương Tử Mi liền ngẩn người ra. Lúc nãy, dường như cô nhìn thấy một gương mặt hoàn toàn khác ẩn hiện trên mặt của Lâm Thanh Mai. Gương mặt đó cứ thấp thoáng lúc ẩn lúc hiện và nở nụ cười rất kỳ dị.
Tuy nhiên, gương mặt đó chỉ thoáng qua thôi. Đến lúc Dương Tử Mi định thần lại thì thấy mặt Lâm Thanh Mai vẫn vậy, không có gì bất thường. Chỉ là giữa trán có thêm một luồng âm sát khí màu đen.
Dương Tử Mi thầm kêu lên:
“
Dương Tử Mi bất giác nhìn sang chiếc gương cổ kia.
Đó là một chiếc gương hình bát giác, hình dáng bắt mắt, hoa văn tinh xảo. Phía sau gương còn được chạm trổ hình một con phượng hoàng rất sống động.
Nhưng, đó lại là một con phượng hoàng đang khóc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377928/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.