Dương Tử Mi khẽ ngước mặt lên nhìn, nghi hoặc hỏi:
- Tại sao?
Long Trục Thiên không trả lời cô mà lại tiếp tục hỏi:
- Số điện thoại di động là số mấy?
- Không có điện thoại.
Dương Tử Mi bình thản trả lời.
Năm 2002, điện thoại di động vẫn chưa phổ biến lắm và được cho là một mặt hàng xa xỉ. Thời điểm này, một chiếc điện thoại Nokia màn hình trắng đen bình thường thôi cũng đã hơn hai ngàn. Nếu là màn hình màu thì có giá hơn ba ngàn, hơn nữa phí thuê bao hàng tháng, phí gọi cũng rất mắc. Với thu nhập bình quân đầu người một tháng một ngàn như ở thành phố A hiện tại thì số người có điện thoại di động rất ít nên học sinh trung học dùng điện thoại di động cũng rất rất hiếm.
- Vậy làm sao liên lạc?
Long Trục Thiên hỏi tiếp.
Dương Tử Mi liền nói số điện thoại nhà của cô cho anh!
- Đây là số điện thoại di động của anh.
Long Trục Thiên đọc một dãy số cho Dương Tử Mi rồi nói giọng như ra lệnh:
- Nhớ kỹ đấy!
Dương Tử Mi có trí nhớ siêu phàm nên anh vừa đọc số xong cô liền nhớ ngay.
- Nhớ gọi điện thoại cho anh đấy, anh đang bận, phải đi trước đây.
Nói xong, Long Trục Thiên lại vòng tay ôm cô vào lòng, sau đó vội vã chạy về chiếc Hummer màu đen đang đỗ bên lề đường kia.
Dương Tử Mi ngẩn người nhìn Long Trục Thiên lái xe đi mất. Cô cảm thấy mọi việc rất kỳ lạ!
Mỗi lần xuất hiện là Long Trục Thiên đều rất mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-nang-trong-sinh-thieu-nu-boi-toan-thien-tai/1377817/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.