Thế là sau buổi trưa , trong ánh mắt say sưa đọc sách trí thức ngút trời của ông Lúy cùng cái môi dẩu lên cắt khéo có khi xếp được một đĩa thịt của Thị Linh .
Hắn cầm cái thúng chạy ra đồng , bình thường giờ này cũng mặc kệ có gì làm nên ông Lúy cũng mặc kệ bọn hắn , Thị Linh lúc này cũng đáng dỗi nên cũng đếu quan tâm.
Lúc sáng thằng Sứt bắt mấy con cua về luộc thì tự nhiên hắn cũng thủng ra , bây giờ không phải như lúc trước , cái gì cũng cần có tiền , đói đói có thể ra sông bắt cá bắt tôm.
Với lại thời này chưa có nước thải công nghiệp với thuốc diệt cỏ , môi trường còn tốt chán .
Ngày xưa lúc còn nhỏ ở quê , hắn cũng không thiếu mò cua bắt ốc , không giám tự nhận là chúa tể sinh tồn - thợ săn hải sản- vị vua đặt bẫy ,,,,
Nhưng ít nhất bắt mấy con tôm cua vẫn được.
Chỉ cần tìm chỗ nước hơi nông sau đó vén bụi cỏ ra ,chịu khó sờ sờ sẽ thấy mấy cái hang cua , lấy tay tọc vào móc ra kiểu gì chẳng được mấy con cua đồng .
mấy con cua to chỉ bằng 2,3 ngón tay nhưng kẹp đau vl , còn ốc thì thò tay xuống dưới mò mò một lúc cầm lên cũng được 2,3 con .
Chỉ cần chịu khó ướt quần áo một lúc là nhặt được gần đầy cái rổ , còn có mấy hắn còn nhặt thêm đc mấy con chai chai nữa .
Cảm thấy đủ rồi nên hắn dường lại , chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/213473/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.