Trời còn trưa kịp sáng thì Trâu với sứt đã bị hơi lạnh làm tỉnh cả ngủ , phải biết hiện tại đã là tháng mười âm lịch chỉ còn 2 tháng nữa là đến tết , từng cơn gió mừa bắt đầu thôi từ biển vào mang theo hơi lạnh khô giá .
Cũng may bây giờ hắn đáng ở vị trí tiếp giáp miền trung nên về buổi trưa còn có chút nắng ấm , như những vùng điện biên hay cao bằng giờ này có khi đã xuất hiện sương rét rồi cũng nên .
Trâu nhanh tay lấy một cái áo khác mặc thêm vào cho đỡ rét , hắn với thằng Sứt mỗi thằng chỉ có hai bộ quần áo vừa cũ vừa mõng , trong đó một bộ của hắn còn là của Nguyễn Bành hồi bé , do hiện tại mặc không vừa nên cho hắn .
Bình thường do chỉ có hai bộ nên phải tắm rửa cẫn thận vì nếu không thì sẽ không có gì để mặc , nhưng hiện tại rét quá nên hắn mặc kệ.
hắn vốn dĩ là người sống ở miền bắc nhẽ ra mấy cái lạnh lẽo này hắn có thể chịu đụng được bình thường Nhưng sau nhiều năm vào miền nam công tác khiến hắn quen dần với cái nắng nóng trong đấy làm giảm khả năng chống lạnh hoặ
c cũng có thể do cơ thể này còn nhỏ khả năng miễn dịch quá kém .
Hắn cố gắng thử làm vài động tác cho ấm người lên nhưng vừa làm được một lúc thì lại đói đến suýt ngất , làm thằng Sứt sợ một trận tưởng hắn lại ốm tiếp .
_ Mày có sao không đấy , nếu mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/213472/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.