Cả hai kéo tên này ra chỗ tên đồng bọn cầm cung bị bắn lúc nãy , tên này bị trúng tên vào phổi đã không cứu được nữa, nhìn hắn đau đơn vậy thì ông Lúy cau mày nói với Trâu .
_ Giúp nó chết đi , không cứu được nữa đâu!!
Bởi vì hai người ra tay quá nhanh , từ lúc tên này bị bắn vào ngực ,đến khi đồng bọn của hắn bị bắt trói mới có hơn 1 phút, còn chưa kịp chết.
Tay của Trâu hơi nắm chặt cây đao , cũng biết bây giờ giết chết tên này để hắn không đau đớn là giúp hắn giải thoát, nhưng dù sao cũng là lần đầu giết người nên hắn hơi run.
Hắn hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh , rồi nói.
_ Giết... phải giết thế nào ?
Ông Lúy cầm lấy tay cầm đao của hắn , mũi đao đặt ngay tim , sau đấy buông tay ra nói.
_ Ấn mạnh một phát là lưỡi đao đâm vào tim , chết không đau , mày càng để lâu thì nó càng khổ?
Ông Lúy cũng không phải là người thương xót gì cho cái tên muốn quay lại cướp làng lần nữa này , chẳng qua là muốn mượn cái mạng của hắn để cho tên học trò luyện gan.
Trâu nhìn ánh mắt tên sơn tặc hiện lên vẻ đau đớn cùng cầu xin , hắn cắn răng nói thầm " Kiếp sau cố đầu thai vào thời bình",
Sau đấy ấn mạnh tay xuống, lưỡi đao đâm xuyên tim , tên sơn tặc trợn mắt chết ngay tức khắc.
Cùng lúc , một hơi ấm theo cánh tay truyền thẳng vào tim hắn , tuy nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184620/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.