Đầu tháng 11 , gió mùa thổi tràn vào mang theo hơi lạnh giá buốt từ biển , trên cây cũng chỉ còn lác đác mấy chiếc lá vàng chưa chịu rụng bay theo gió .
Vụ sơn tặc cũng qua được gần 1 tháng rồi, cả làng Yên Lãng giờ đi đâu cũng như dát vàng lên mặt , mấy làng bên cạnh vừa sợ vừa nể dân làng này.
Mỗi tội là báo quan hơn tháng về vụ cướp rồi mà bây giờ vẫn chưa thấy quan huyện có động tĩnh gì , quả đấy mà người dân làng Yên Lãng trông chờ vào quan huyện thì chỉ có chết .
Ông Lúy cũng từ vụ đấy xong cũng được dân làng nể sợ kinh khủng , cả làng ai đi qua cũng chào lấy một câu , có khi giờ họ còn nể ông hơn cả lý trưởng , cỗ bàn gì đều ngồi cùng mâm trên với các cụ , nhiều khi các trưởng họ muốn ngồi cùng mâm còn không được .
Làm mấy đứa nhỏ cũng được thơm lây , ra đường được ai cũng khen trai xinh gái đẹp , tuấn tú khôi ngô , tiểu thư đài các .... nghe nhiều thấy hơi giả trân .
Nhưng ông Lúy không hiểu sao lại rất thích nghe mấy lời như thế.
Chỉ có điều là Nguyễn Bành từ cái vụ cướp vào nhà xong lại nghe được dân làng nói về sự tích của thầy mình hôm nọ thì không hiểu sao lại nổi lên cái sự say mê lạ thường với võ học , Nhưng không phải kiểu thích rồi học võ mà là kiểu thích rồi tìm mấy cuốn truyện ký về mà đọc ấy .
Không hiểu sao thanh niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-mot-lan-ve-thoi-trinh-nguyen-phan-tranh/1184607/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.