Nơi mà Khương Mặc Hiên sắp xếp cho Trình Sở Y ở gọi là Tình Tuyết Viện, vốn là một khu hẻo lánh trong Trữ cung rộng lớn của y, còn y thì ở Đan Dương Viện, gần đó chính là Trữ Lan Viện của Tô Như Bảo và Hàm Hương Viện của muội muội nàng ta Tô Như Thiện. Trình Sở Y vốn không để tâm đến nơi ở. Khương Mặc Hiên đã cho phép hắn tùy ý chọn tùy tùng, vậy nên hắn cũng không khách sáo gọi Sấu Tử cùng vài người thân tín từ phủ quốc sư tới và đuổi hết người của y đi, chỉ giữ lại một mình Toàn Tử. Tiếp theo, Trình Sở Y còn cho thay mới mọi vật dụng và cách bày trí trong viện. Khi tất cả người hầu bận rộn khiêng vác dời đổi những vật dụng bên ngoài, Trình Sở Y ở trong phòng chỉ luyện chữ và vẽ tranh, hoàn toàn án binh bất động.
Khương Mặc Hiên càng lúc càng thấy lạ, gọi Hà tổng quản đến Đan Dương Viện hỏi chuyện: “Thái tử phi đang làm gì?”
Hà tổng quản kiên nhẫn lặp lại câu trả lời mà ông đã trả lời suốt mấy ngày qua, trước sau không thêm bớt một từ một chữ: “Thái tử phi vẫn đang tu sửa Tình Tuyết Viện.”
Tô Như Bảo ở bên cạnh mài mực cho Khương Mặc Hiên nhẹ giọng xen vào: “Thái tử, người mới tác phong mới cũng là chuyện nên làm, sao người lại bận tâm như vậy?”
Khương Mặc Hiên cho Hà tổng quản lui ra ngoài mới nói: “Nàng có điều không biết. Hắn là một kẻ rất phiền phức. Vừa đến đã ngang nhiên đuổi hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-menh-tran-menh/2614426/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.