Khương Mặc Hiên trở về Trữ cung vào buổi chiều hôm sau. Y nghe nói Trình Sở Y bệnh nặng nên đến thẳng Tình Tuyết Viện để xem tình hình, còn dẫn theo cả Tô Như Bảo và Tô Như Thiện.
Trình Sở Y lúc này đang nằm trên nhuyễn tháp, nửa người dựa vào gối mềm đọc sách. Sấu Tử nhìn thấy Khương Mặc Hiên lập tức hành lễ. Khương Mặc Hiên miễn lễ cho nó, vội vã bước tới giựt đi cuốn sách trên tay Trình Sở Y: “Ta nghe nói đêm trước ngươi sốt cao, giờ còn đọc sách làm gì? Mau lên giường nghỉ ngơi đi.”
Tô Như Bảo phụ họa: “Thái tử nói đúng. Thái tử phi cần nhất bây giờ chính là tịnh dưỡng.”
Trình Sở Y nhìn Tô Như Bảo và Tô Như Thiện có chút không thuận mắt. Tuy rằng bọn họ cho đến nay cũng chưa dám nói năng vô lễ hay có hành vi gì tổn hại hắn, nhưng kiểu cách giả dối của bọn họ làm hắn thấy phiền. Nếu Khương Mặc Hiên còn ở đây thì hai nữ nhân này cũng ở theo. Hắn chỉ có cách đuổi khéo y thì mới đuổi được họ.
“Thái tử, ta vừa uống thuốc, cũng muốn đi ngủ. Thái tử cùng hai muội muội đường xa mệt nhọc, cứ về trước đi.”
Trình Sở Y đứng lên. Khương Mặc Hiên thoáng thấy hai tay hắn băng bó liền chặn đường hỏi: “Không phải chỉ bị sốt thôi sao? Hai tay ngươi lại làm sao nữa?”
“Té ngã.” Trình Sở Y không muốn nói nhiều, giả vờ ngáp lia lịa. Khương Mặc Hiên thấy vậy chỉ còn cách đưa Tô Như Bảo và Tô Như Thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-menh-tran-menh/2614420/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.