Ngày thứ ba sau khi lập hậu, Khương Mặc Hiên vẫn không thấy Trình Sở Y tới tìm y, cho nên đích thân đi một chuyến tới Thái Thuần Cung xem thử Trình Sở Y đang làm gì. Cổng cung còn chưa đến đã thấy một dàn phi tần đứng chen chúc thành hàng dài, chật cả lối đi bên ngoài, chưa kể còn có thái giám cung nữ rầm rộ đi theo che nắng cho bọn họ. Cảnh tượng vô cùng bát nháo.
Khương Mặc Hiên hỏi Triệu tổng quản: “Bọn họ đang làm gì vậy?”
Triệu tổng quản đáp: “Các nương nương muốn diện kiến hoàng hậu. Từ mấy ngày trước các nương nương đã bắt đầu đến, nhưng hoàng hậu không gặp người nào cả. Hôm nay các nương nương không hẹn mà cùng đến, có lẽ nghĩ như vậy sẽ khó bị đuổi đi.”
Khương Mặc Hiên cụp mắt xuống, không nói lời nào. Triệu tổng quản nhanh nhạy nói: “Nếu hoàng thượng không thích, để nô tài đến mời các nương nương đi trước.”
“Chỉ cần bảo họ nhường đường thôi.”
Triệu tổng quản gật gù, tự hiểu Khương Mặc Hiên nói vậy là chỉ muốn vào trong, còn chuyện có gặp những người kia hay không vẫn để Trình Sở Y quyết định.
Trình Sở Y đang nằm trên nhuyễn tháp đọc sách thì nghe tin Khương Mặc Hiên đến. Hắn quên cả việc mang hài, lật đật ngồi dậy hành lễ. Khương Mặc Hiên chê hắn vụng về, khom người bế sốc hắn lên nhuyễn tháp trở lại trước mặt nhiều người đang đứng hầu.
“Hoàng thượng…” Trình Sở Y trố to mắt gọi.
Khương Mặc Hiên xem như không biết hắn ngại, cười hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-menh-tran-menh/2614374/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.