Nhờ phương pháp bấm huyệt của Minh Cầm Sắt mà đêm qua Dĩ Hoà ngủ rất ngon, sáng dậy tinh thần phơi phới.
Trước khi ra khỏi nhà không thể thiếu thủ tục thơm má con trai, Peachy như phát hiện điều gì đó, ngón tay nho nhỏ chỉ vào dưới cổ cô.
“Mami bị con muỗi cắn.”
“Hử?” Dĩ Hoà lấy làm lạ. Muỗi nào? Nhà cửa sạch sẽ thoáng mát sao mà có muỗi được?
“Con muỗi nào đó” chạy lẹ sang ôm Peachy lên, xua xua tay: “Em đi làm nhanh đi, sắp trễ giờ rồi.”
Tuy cảm thấy hơi kì quặc nhưng Dĩ Hoà cũng không quá để tâm. Đến khi thấy thợ trang điểm của mình cứ tủm tỉm cười hoài, Dĩ Hoà mới nhận ra điều bất thường. Cô lấy gương cầm tay ra soi kĩ. Lúc ngửa cao cổ, tầm mắt rơi vào một quả dâu tây đỏ lựng ở dưới hàm.
Nếu không có điệu cười mờ ám của thợ trang điểm, có lẽ Dĩ Hoà thật sự cho rằng đây là vết côn trùng cắn, nhưng không, cô là người đã từng trải. Dĩ Hoà thử mở camera tối qua ra xem, khi thấy hình ảnh chiếu trên màn hình, cô giận đến run người.
Tan làm, Dĩ Hoà hùng hổ xông vào nhà, cao giọng quát:
“Felix, anh lăn ra đây cho tôi!”
Minh Cầm Sắt thấy Dĩ Hoà về sớm hơn mọi ngày, chạy ra xách túi và xoa bóp vai giúp cô. Nhưng nào ngờ lại bị Dĩ Hoà đá một phát vào mông.
“Có phải anh xem lời tôi nói như gió thoảng qua tai hay không? Tôi đã nhắc nhở anh không được phép đi quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470958/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.