Chương trước
Chương sau
Hắn bị hoa mắt rồi.

Có lẽ vì quá nhớ Vi Quý nên nhìn ai cũng thấy giống cô. Bạn gái hắn bây giờ đang ở Đế Thành kia mà.

Minh Cầm Sắt lắc đầu, xoay người trở vào trong xe, lái về khách sạn Kim Vân.

Phát hiện sự thật em gái hắn vẫn còn sống, từ giờ gia đình hắn sẽ không còn phải sống trong nỗi dằn vặt day dứt bởi sự kiện ám ảnh năm đó nữa.

Việc còn lại là tập trung tìm kiếm tung tích Cầm Nhã.

Nếu lời ông thầy bói kia nói là đúng, vậy trước mắt hắn sẽ thu hẹp phạm vi tìm kiếm nội trong Vĩ Thành này.

Đáng giận là bọn bắt cóc năm đó không tên nào còn sống sót để tra hỏi. Dù sao thi thể đứa nhỏ thế mạng cho Cầm Nhã cũng là một mạng người, không biết là con cái nhà ai.

Trở về khách sạn, việc đầu tiên Minh Cầm Sắt làm là gọi điện báo tin này cho mẹ hắn.

Bà Hinh nghe xong xúc động bật khóc không ngừng được, bảo hắn phải tìm được cái Nhã càng sớm càng tốt, hai mươi hai năm qua chắc chắn con bé đã chịu không ít khổ.

Minh Cầm Sắt trấn an mẹ hắn vài câu rồi cúp máy. Nghĩ ngợi một chốc, hắn ấn gọi face time cho An Vi Quý.

Sự việc “nhìn gà hoá cuốc” hôm nay đã nhắc cho hắn biết, nỗi nhớ nhung người yêu của hắn đã không đong đếm được.

Hắn không chỉ muốn nghe giọng cô, nhìn thấy cô, mà còn muốn chạm vào cô, âu yếm vuốt ve cơ thể người phụ nữ của hắn.

Nhưng không ngờ Vi Quý lại từ chối nhận cuộc gọi, chỉ nhắn lại cho hắn một tin: Em đang tham dự party cùng chị em ở công ty, không tiện bật cam. Lát em gọi lại cho anh sau.

Khi Minh Cầm Sắt gọi đến lần thứ hai, điện thoại bên kia truyền đến giọng thuê bao máy móc.

Xem ra là cô bận xã giao thật. Minh Cầm Sắt cười khổ, chỉ đành gác máy đi vào nhà tắm.

Vi Quý vừa tắt máy thì có một bàn tay từ phía sau thò đến bóp ngực cô ta.

Người đàn ông đó cắn lên vành tai cô ta, hỏi: “Minh thiếu gia gọi sao?”

Vi Quý lật úp điện thoại lên tủ đầu giường, quay ra vòng hai tay ôm cổ người đàn ông nọ, cất giọng lẳng lơ.

“Đúng vậy. Anh Vũ ghen hả?”

“Ghen sao?” Dạ Vũ cười khằng khặc, - “Ông đây và tên nhãi con đó... Ai làm em sướng hơn hả?”

Vừa nói gã vừa di chuyển bàn tay dọc xuống mông Vi Quý. Chữ “hả” vừa dứt cũng là lúc mông cô ta bị bóp thêm một cái.

Dạ Vũ là quản lý hình ảnh của An Vi Quý, người có công lớn nhất đưa cô ta đến đỉnh cao như ngày hôm nay. Hình tượng của gã ở bên ngoài được biết đến là tay chơi thuộc cộng đồng LGBT, nhưng không ai biết ở sau lưng, gã và An Vi Quý đã sớm chung chạ với nhau.

“Đáng ghét!” Vi Quý uốn éo trên người Dạ Vũ, ý đồ khiêu khích dục vọng gã. - “Đương nhiên là 'hàng' của anh Vũ làm em phê tận nóc rồi.”

Cô ta sẽ không nói sự thật, bản thân ngay đến của quý của Minh Cầm Sắt tròn mèo ra sao còn chưa thấy, so sánh kiểu gì được?

Nhưng sớm thôi, Minh thiếu gia sẽ mê đắm cơ thể quyến rũ và kỹ năng điêu luyện của cô ta!

Còn trước mắt, An Vi Quý vẫn cần cây hàng của Dạ Vũ lấp đầy khoảng trống của cô ta trong thời gian Minh Cầm Sắt đi công tác xa.

Nghe thấy câu trả lời vừa lòng, Dạ Vũ cười lớn một tiếng rồi lập tức ấn đầu An Vi Quý xuống.

“Vậy hầu hạ 'người anh em' của ông đây cho tốt, lát ông sẽ cho em dục tiên dục tử.”

...

Thời gian này Dĩ Hoà vừa chăm con vừa luyện đề tiếng Anh chuẩn bị cho kỳ thi IELTS vào tháng Bảy.

Sau khi sinh con cô cảm thấy trí nhớ của mình không bằng trước kia, hầu như các kiến thức Toán - Văn, tự nhiên hay xã hội đều quên sạch sẽ, chỉ có chút tiếng Anh đọng lại trong đầu.

Peachy còn quá nhỏ, cô không thể bỏ con ở nhà đi làm công việc tay chân đầu tắt mặt tối giống trước kia, cũng không an tâm gửi con cho người khác trông hộ.

Nhưng tiền tiêu rồi cũng có ngày cạn kiệt, sau này bé con lớn lên còn nhiều khoản cần phải chi.

Chỉ có trang bị cho mình ít nhất một bằng cấp thì mới mong tìm được công việc tốt. Peachy của cô cũng sẽ có tương lai tốt đẹp hơn.

Đang nghĩ tới đó thì giọng Thiên Hương tươi cười xởi lởi truyền vào từ ngoài cửa.

“Peachy ơi xem mẹ Hương mua gì về cho con nè.”

Thấy đống bao bì trên tay Thiên Hương, Dĩ Hoà cau mày: “Mày lại mua quần áo cho Peachy đấy à? Tao đã bảo đừng mua sắm nhiều tốn kém rồi cơ mà. Mày đi làm lương được bao nhiêu đâu chứ.”

Thiên Hương cười sang sảng: “Mày không phải lo, tao vừa ký hợp đồng mẫu ảnh với FE Style chi nhánh Vĩ Thành rồi. Mỗi ngày chỉ chụp hai tiếng, lại hợp tác quay video ngắn quảng bá trên Tiktok, lương cứng mỗi tháng là mười triệu. Nếu doanh thu vượt chỉ tiêu còn được thưởng thêm nữa đấy.”

Dĩ Hoà ngẩn ra.

“Mày biết FE Style chứ? Chính là cái thương hiệu quần áo do nhà họ Minh ở Đế Thành sáng lập ấy. Tao không tin được là quản lý chỗ đó lại duyệt tao luôn. Quả nhiên là thời tới!”

Thiên Hương mải thao thao bất tuyệt, không nhìn thấy sắc mặt Dĩ Hoà đã cứng đờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.