Hắn bị hoa mắt rồi.
Có lẽ vì quá nhớ Vi Quý nên nhìn ai cũng thấy giống cô. Bạn gái hắn bây giờ đang ở Đế Thành kia mà.
Minh Cầm Sắt lắc đầu, xoay người trở vào trong xe, lái về khách sạn Kim Vân.
Phát hiện sự thật em gái hắn vẫn còn sống, từ giờ gia đình hắn sẽ không còn phải sống trong nỗi dằn vặt day dứt bởi sự kiện ám ảnh năm đó nữa.
Việc còn lại là tập trung tìm kiếm tung tích Cầm Nhã.
Nếu lời ông thầy bói kia nói là đúng, vậy trước mắt hắn sẽ thu hẹp phạm vi tìm kiếm nội trong Vĩ Thành này.
Đáng giận là bọn bắt cóc năm đó không tên nào còn sống sót để tra hỏi. Dù sao thi thể đứa nhỏ thế mạng cho Cầm Nhã cũng là một mạng người, không biết là con cái nhà ai.
Trở về khách sạn, việc đầu tiên Minh Cầm Sắt làm là gọi điện báo tin này cho mẹ hắn.
Bà Hinh nghe xong xúc động bật khóc không ngừng được, bảo hắn phải tìm được cái Nhã càng sớm càng tốt, hai mươi hai năm qua chắc chắn con bé đã chịu không ít khổ.
Minh Cầm Sắt trấn an mẹ hắn vài câu rồi cúp máy. Nghĩ ngợi một chốc, hắn ấn gọi face time cho An Vi Quý.
Sự việc “nhìn gà hoá cuốc” hôm nay đã nhắc cho hắn biết, nỗi nhớ nhung người yêu của hắn đã không đong đếm được.
Hắn không chỉ muốn nghe giọng cô, nhìn thấy cô, mà còn muốn chạm vào cô, âu yếm vuốt ve cơ thể người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-hoa-vi-quy/3470916/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.