Ni Nhĩ Sâm cười mỉm nhìn Mặc Phỉ Đặc, thầm nghĩ, người thông minh sẽ không bao giờ đi hỏi vì sao đối thủ có được thông tin. Kẻ chỉ biết giết người, sẽ dễ đối phó hơn Địch Á Lạc nhiều.
"Chúng ta tự nhiên có nguồn tin tình báo." Ni Nhĩ Sâm thuận miệng nói. "Hơn nữa ta cũng không ngại gì mà không nói cho các ngươi biết, Phượng Hoàng tộc không đến được đâu."
"Đại ca ta làm sao rồi?" An Kỳ Nhi quay đầu, thoát khỏi vòng tay của Anh Cách Lạp Mỗ, vội vàng hỏi: "Nếu đại ca ta xảy ra chuyện gì, gia tổ sẽ không tha cho các ngươi đâu."
An Kỳ Nhi biết, nếu do Thái Dương tộc ra tay, đại ca Lộ Tây Pháp chắc chắn đã có chuyện, bởi vì mật pháp của Thái Dương thần lại có thể khống chế được hắc ám lĩnh bực của Lộ Tây Pháp.
Ni Nhĩ Sâm cười nói: "Tiểu tử Lộ Tây Pháp này quả không tệ, để bắt được hắn, ta đã tốn không ít sức lực, nhân tài của Phượng Hoàng tộc quả là nhiều." Vừa nói, hắn vừa quay đầu về phía Sở Thiên, nheo mắt nói: "Khí độ của Long Hoàng bệ hạ đã mạnh hơn năm trước rất nhiều, vừa rồi lão tử suýt nữa thì hoa mắt, không nhận ra."
"Ni Nhĩ Sâm miện hạ đã thấy bức họa hồi trước của ta?" Sở Thiên tò mò hỏi.
"Ha ha, không chỉ bức họa, mà phải nói rằng, Thái Dương tộc chúng ta là những người hiểu biết về bệ hạ nhiều nhất trong địa ngục này."
Bộp! Bộp!
Ni Nhĩ Sâm vỗ vỗ tay, nói: "Có hai người bạn cũ muốn gặp bệ hạ."
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-thu-y/1640818/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.